Một bóng dáng cầm quang đao sắc bén trong tay, bay từ phía xa đến như một con
chim ưng.
Liếc mắt một cái!
"Ha ha ha!"
Tân An, tiểu Hổ, tiểu Hắc đều vô cùng mừng rỡ mà cười rộ lên.
“Đại ca đến rồi! Đại ca của chúng ta đến rồi! Đúng là ông trời không tuyệt đường sống của con người! Ông trời không quên chúng ta.
"Ha ha ha!"
Mười mấy vệ sĩ của Long Soái cũng kích động vô cùng, cùng nhau hoan hô.
Trong hố cát.
“Mọi người có nghe thấy không, hình như đám người đội trưởng Tần hộ rằng đại ca đến rồi, có phải anh vợ của tôi đến rồi không?” Hoắc Tử Hoa kích động.
Thẩm Thị Thu Mai nghe thể thì không nói hai lời, cũng không để ý vết thương do đạn bắn trên vai mà bò ra khỏi hố cát ngay lập tức.
Cô ấy vừa nhìn!
"Hu hu hu! "
Cô ấy không kìm được sự vui mừng mà khóc lên thành tiếng, sau đó xoay người trở về hố cát nói với mọi người: "Anh trai tôi đến rồi! Anh trai tôi đến thật rồi!”
“Tốt quá! Lần này thật sự tốt quá rồi!”
Lý Tế Thế, viện trưởng, Hoắc Tử Hoa, tất cả nhân viên y tế và những thương binh ở đó đều vui