“Tên nhóc này, nhiễm cổ độc đến mức đó, mà vẫn có thể bộc phát một sức mạnh khiến người ta kinh ngạc như vậy, thực sự là quá khủng khiếp, không hổ danh là Hộ quốc chiến soái!”
Trong lòng ông ta vô cùng chấn động.
Phốc!
Lúc này Tiêu Thanh cũng phun ra một ngụm máu đen.
Vì anh đã cố gắng hết sức để chiến đấu chống lại cú đấm đó, có thể nói cơ thể anh như một cành cây chết khô, tất cả đều đã vượt quá mức chịu đựng của anh.
Sau cú đấm này, toàn bộ cơ thể anh đều trở nên mềm nhũn.
Cổ độc đã tiến sâu vào lục phủ ngũ tạng, sau khi bị cú đấm này lăn qua lộn lại vài lần nữa thì anh cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như muốn nổ tung, khiến cho anh đau đớn đến mức nằm vật ra mặt đất, tay ôm chặt ngực, khuôn mặt nhăn nhó.
"Ha ha!"
Hàn Chấn Thiên liên tục cười lớn.
“Xem ra cổ độc trong người cậu đang tăng tốc phát huy công dụng để lấy mạng cậu rồi, thật quá tốt!”
Về phía ba cường giả Nhật Bản còn lại, vào lúc Yamamoto Taro bỏ mạng, cơn giận dữ đã trỗi dậy trong lòng bọn họ, ba cường giả vội vàng rút thanh đao võ sĩ ra.
“Giết cậu ta! Trả thù cho ngài Yamamoto!”
Vừa nói xong.
Ba người mặc áo đen khác lập tức rút dao ra lao về phía Tiêu Thanh.
Hàn Chấn Thiên rất xảo quyệt, ông ta chỉ khoanh tay ôm ngực mình đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Nhưng