Anh muốn đứng lên, nhìn xem đây rốt cuộc là chỗ nào nhưng vì bị thương quá nặng nên anh không còn một chút sức lực nào cả, hơn nữa vì mất máu quá nhiều nên hiện giờ đầu óc anh vàng hết cả lên.
Sau vài lần vật lộn, cuối cùng anh cũng chìm vào hôn mê.
Bắc Thanh.
Nhà Matsushita.
“Cái gì? Cái gì cơ?” Matsushita trả lời điện thoại bằng giọng vô cùng vui mừng.
“Bố vợ, có chuyện gì làm bố vui thế?” Mục Hải Long tò mò hỏi.
“Ha ha!” Matsushita cười lớn: "Hải Long, từ nhỏ cho đến lớn, đây là chuyện khiến bố thấy vui nhất, mau mau mở một chai sâm banh, chúng ta cùng uống hai ly"
Ông ta nói thế càng khiến Mục Hải Long càng thêm tò mò: "Bố vợ, rốt cuộc là chuyện gì làm cho bố vui như vậy?”
Matsushita cười lớn: “Vừa rồi bộ chỉ huy tối cao gọi điện cho bố nói rằng Tiêu Thanh đã chết rồi.
"
"Thật sao?" Mục Hải Long hết sức kinh ngạc nên hỏi lại: "Bố chắc chứ?”
"Đúng vậy! Bố chắc chắn!”.
"Hàn Chấn Thiên đã tận mắt nhìn thấy, một quả bom rơi xuống làm nổ tung người Tiêu Thanh.
Cao thủ hoàng cung, người đã từng giúp đỡ Tiêu Thanh dù tìm một lúc lâu nhưng cũng không thấy thi thể cậu ta nên ngồi cạnh hố bom khóc lóc.
Sau khi người đó rời đi,