"Nếu cháu cứ nhất định đẩy Hải Long vào đấy thì được thôi, nó ngồi tù thì sẽ không kiếm được tiền, thế thì cháu đừng hòng được bồi thường một đồng nào cả, đừng có mà mơ lấy được đồng nào từ những người khác, ai trộm thì cháu tới đấy mà đòi."
Thái độ của bà cụ Mục kiên quyết lạ thường. "Bà nội, sao bà lại bao che cho Mục Hải Long tới vậy ạ, anh ta trộm châu báu trị giá tận ba mươi tỷ lận, còn vu oan giá họa cho Tiêu Thanh nữa, anh ta quá đáng như vậy chẳng lẽ không nên để cho pháp luật trừng trị hay sao?"
Mục Thiên Lam cảm thấy vô cùng ấm ức, cô thấy bà nội quá bất công, việc gì cũng đứng về phía Mục Hải Long, chẳng hề để ý đến cảm thụ của gia đình nhà cô gì cả.
Bà cụ Mục cả giận nói: "Nếu như không phải chiến thần bảo vệ tổ quốc vừa ý cháu xong đưa lễ vật ăn hỏi như vậy tới nhà họ Mục ta thì làm gì có chuyện Hải Long đi tiêu cả núi tiền khiến cho tài chính bị hồng một lỗ to như vậy chứ hả, rồi nó bần cùng bất đắc dĩ mới phải trộm mũ phượng nhà cháu còn gì. Nên là, thảy mọi trách nhiệm đều thuộc về cháu hết, do cháu hại Hải Long nên cháu phải nghe bà, không được để Hải Long phải phải ngồi tù!"
Mục Thiên Lam ức phát khóc.
Sao thái độ của bà nội lại như vậy cơ chứ.
Tiêu Thanh cũng không thể nhịn được nữa nên nổi nóng: "Cái bà già này, đúng là già mà không nên nết mà, thiên vị quá thể đáng! Nếu như bà đã quý cái thằng cháu Hải Long của bà như báu vật như kia, chẳng quan tâm gì đến cảm nhận của Thiên Lam như này thì được thôi, ngày hôm nay tôi sẽ nghiền nát nhà họ Mục các người, để cho mấy người đi ăn xin nơi đầu đường xó chợ cho rồi!"
Dứt lời, Tiêu Thanh lập tức rút điện thoại di động ra, định gọi điện thoại. Bà cụ Mục hỏi gấp: "Cậu định làm gì vậy hả?" "Tôi định báo cho Lâm Chí Hùng đổi khách hàng khác, ngưng không hợp tác với công ty Feida nữa, còn Thiên Lam sẽ tự mình mở một công ty riêng, không để cho nhà các người kiếm được một đồng nào có, tiện thể thì hạ Feiyang với Feida luôn, lúc đấy nhà họ Mục các người sẽ không còn chỗ đặt chân ở Cổ Cảnh nữa. Tôi nói để cho bà biết, Mục Hải Long chỉ là đồ bỏ đi không có tác dụng gì hết, chỉ có Thiên Lam mới có thể trở thành trụ cột cho nhà họ Mục thôi!"
Nói xong thì Tiêu Thanh định gọi điện thoại đi.
Bà cụ Mục gấp gáp ngăn lại: "Cậu dừng tay lại cho tôi,