Filkant gật đầu nói: “Anh Tiêu, tôi dẫn anh qua đó”.
Sau đó Filkant khởi động xe lái thẳng về hướng tòa lâu đài cổ.
Khi chiếc xe lái đến cổng tòa lâu đài, bên trong đã chật ních người.
Là ngôi sao mới của gia tộc Kanter, bất kể đi đến đâu hắn cũng được mọi người cung kính.
Thế nên Filkant và Tiêu Chính Văn vừa bước vào cửa đã có nhân viên đến cung kính mời Filkant và Tiêu Chính Văn vào một căn phòng VIP.
Mặc dù chỉ là phòng VIP tạm thời, tương đối đơn giản nhưng cũng là một biểu tượng để chứng tỏ thân phận.
“Thật ra người có hứng thú thật sự với tòa lâu đài cổ này chỉ có người của mười gia tộc lớn thôi, còn những người khác dù có hứng thú cũng không mua nổi”.
Filkant quay đầu lại nhỏ giọng giải thích với Tiêu Chính Văn.
Tòa lâu đài cổ có ý nghĩa kỷ niệm như thế này bất kể có bao nhiêu tin tức tiêu cực thì cuối cùng vẫn là nơi đại đế Charlie từng sống, thế nên giá khởi điểm rất cao.
Lúc Tiêu Chính Văn và Filkant đến, buổi đấu giá vừa mới bắt đầu.
Hơn nữa đa số người ngồi trong sảnh lớn đều là người kinh doanh gốc Á đến Âu Lục làm ăn, hoặc là vài nhân vật quan trọng trong giới chính trị ở nước ngoài.
Ngộ nhỡ người của mười gia tộc lớn không có hứng thú với tòa lâu đài cổ này thì họ có thể đấu giá được tòa lâu đài cổ tượng trưng cho thân phận với giá thấp.
Tất nhiên chuyện tốt thế này không thường xảy ra cho lắm.
Buổi đấu giá vừa bắt đầu đã có người bước vào giai đoạn đỉnh điểm.
Chưa đầy năm phút, giá đã tăng vọt từ năm trăm triệu tệ giá khởi điểm lên đến hai tỷ.
Hơn nữa người giơ bảng còn là một người phụ nữ bí ẩn.
Từ ánh mắt cô ta không khó đoán được cô ta nhất quyết phải lấy cho bằng được tòa lâu đài cổ này.
Filkant liếc mắt đã nhận ra người phụ nữ bí ẩn này, nhỏ giọng ghé sát tai Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, cô ta là người của gia tộc Drew, tên là Irina, cũng xem như là một người tài giỏi trong thế hệ trẻ”.
“Tuổi còn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao, mặc dù xếp trên mấy người nhưng đã không dễ với một cô gái rồi”.
Filkant vừa dứt lời, một người đàn ông trẻ tuổi đối diện Irina lại giơ bảng lên nói: “Ba tỷ”.
Rõ ràng hai người đều muốn có được tòa lâu đài cổ này.
Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng nhìn hai người.
Bất kể tòa lâu đài cổ này thế nào cũng phải giành về cho bằng được, Tiêu Chính Văn cũng rất muốn biết, từ trường vô cùng mạnh mẽ đó phát ra từ đâu.
Hơn nữa rất có khả năng nơi này còn giấu một bí mật rất lớn.
Chỉ là lúc này Tiêu Chính Văn vẫn chưa muốn tranh giành với họ, Tiêu Chính Văn cũng đang đợi sau khi hai người phân thắng thua xong mới giơ tay ra.
“Ba tỷ rưỡi”.
Irina nghiến răng lạnh lùng nói.
Cái giá này đã vượt khỏi dự tính của cô ta, nhưng cô ta vẫn giơ bảng trong tay lên, lớn giọng nói.
Người đàn ông đối diện cười gượng lắc đầu, tòa lâu đài cổ này quả thật là nơi ở cũ của vua Charlie, nhưng chỉ riêng điều này thôi cũng không đáng với con số này.
“Được rồi, tôi từ bỏ!”
Dứt lời, người đàn ông bỏ tấm bảng trong tay xuống, sau đó ga lăng đứng dậy cúi người trước mặt Irina rồi xoay người bước ra khỏi tòa lâu đài cổ.
Ngay lúc Irina nở nụ cười chiến thắng thì bỗng có một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Ba tỷ sáu”.
Nghe thấy giọng nói này, ngay cả Irina cũng sửng sốt.
Cô ta chỉ có ba tỷ rưỡi thôi, hơn nữa đây đã là toàn bộ tiền vốn mà gia tộc đưa cho cô ta rồi.
Vốn dĩ lúc nãy người đàn ông trẻ tuổi đó vừa ra tay đã khiến cô ta cảm thấy khó xử.
Bây giờ lại xuất hiện một tên phá rối, sắc mặt Irina trở nên lạnh như băng.
“Anh này, tôi mong anh có thể thận trọng một chút, tòa lâu đài