Những lời Tiêu Chính Văn vừa nói khiến Rogers tức sôi máu!
Khi nãy tên cường giả cảnh giới Thiên Vương hai sao ra tay với Tiêu Chính Văn, ông ta nhìn thấy rõ mồn một, Tiêu Chính Văn chưa kịp nhận ra, còn Filkant thì đang cúi đầu gặm thịt bò.
Nói cách khác, vừa nãy nếu như Rogers không ra tay cứu giúp, thì bây giờ Tiêu Chính Văn và Filkant đã trở thành hai cái xác!
Trước đó, Rogers còn cảm thấy Tiêu Chính Văn có thể dùng mấy tỷ để mua tòa lâu đài mà đại đế Charlie đã từng ở, cũng được xem là có vận khí tốt hơn người khác.
Nhưng bây giờ xem ra, Tiêu Chính Văn rõ ràng là một cậu ấm con nhà giàu không biết điều.
“Chàng trai trẻ, làm người quan trọng nhất là phải có lòng biết ơn, vừa nãy nếu không phải cô chủ nhà tôi bảo tôi ra tay cứu cậu, cậu nghĩ rằng, cậu còn có thể sống đến bây giờ sao?”
“Hơn nữa, người muốn giết cậu không phải kẻ tầm thường! Tất cả bọn họ đều có thực lực cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao, có lẽ cậu không hiểu được lời tôi nói, nhưng cậu có thể hỏi người đang đối diện cậu là Filkant!”
Giọng Rogers vô cùng lạnh lùng, dưới ống tay áo rộng rãi của ông ta thoáng hiện lên vẻ lạnh lẽo!
“Tôi nói rồi, tôi chưa bao giờ cần đến sự giúp đỡ của các người, vấn đề của tôi, tôi có thể tự giải quyết, cũng hy vọng các người đừng tốn nước bọt nữa!”
Tiêu Chính Văn vừa uống cà phê vừa điềm đạm nói.
“Cậu!”
Rogers giận đến mức biến sắc, đôi mắt phóng ra tia sáng lạnh tanh!
Nếu như không phải Irina đang ở đây thì ông ta tin chắc rằng lúc này Tiêu Chính Văn đã trở thành hồn ma dưới lưỡi dao của ông ta!
“Rogers!”
Irina vỗ nhẹ vai Rogers, sau đó lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn!
Trước đó, cô ta còn thông cảm với sự kém hiểu biết của Tiêu Chính Văn.
Nhưng lúc này xem ra, Tiêu Chính Văn vốn không đáng để thông cảm!
Có lẽ Rogers nói đúng, người như anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
“Anh Tiêu, đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở anh, nếu bây giờ anh đồng ý chuyển nhượng lâu đài lại cho tôi, anh vẫn có thể lấy được ba tỷ sáu, anh sẽ không có bất kỳ tổn thất nào, cũng không nguy hiểm tới tính mạng!”
“Nếu không, e rằng tối hôm nay sẽ là đêm cuối cùng trong đời anh! Có những cơ duyên một khi bỏ lỡ sẽ không còn nữa!”
Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Irina một lần, mà lấy khăn tay lau vết tương trên miệng, xoay người bước ra khỏi nhà hàng.
Filkant lấy hai tờ trăm tệ từ trong túi ra ném lên bàn, lướt qua vai Irina và bước ra ngoài.
Suốt quá trình, Filkant thậm chí còn không hề nói chào hỏi với Irina.
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn và Filkant láo xược như vậy, trong lòng Rogers không kiềm chế được ngọn lửa giận, tiến lên một bước, nói với Irina: “Cô chủ! Hai người này không biết trời cao đất dày, phải cho bọn họ một bài học mới được!”
“Nếu không, bọn họ sẽ không biết làm thế nào tôn trọng gia tộc Drew!”
Irina khẽ lắc đầu cười, phất tay nói: “Thôi kệ, cứ để bọn họ đi!”
Loại người như Tiêu Chính Văn đã định sẵn không thể sống lâu được ở Âu Lục.
Âu Lục có nhiều luật lệ bất thành văn, còn có nhiều thế lực ngầm ẩn giấu!
Mặc dù lịch sử của Âu Lục không lâu đời, nhưng đã từng bị bộ tộc Đông Phương thần bí chinh phục mấy lần.
Vì vậy, cũng để lại rất nhiều bí mật mà người đời không biết.
Giống như lâu đài của đại đế Charlie, những nơi liên quan đến một số bí ẩn lớn này sẽ tuyệt đối không cho phép người bình thường đặt chân đến!
Cho dù là gia tộc Drew, cũng phải hành sự một cách cẩn trọng như bước trên lớp băng mỏng.
Vậy mà Tiêu Chính Văn như đánh trống khua chiêng, sau lưng lại không có hậu thuẫn vững chắc nào chống đỡ, điều này chẳng khác gì đi dây trên vách núi.
Tiêu Chính Văn và Filkant vừa ngồi trong xe thì điện thoại trong tay của Filkant đổ chuông.
Sau khi bắt máy, Filkant liên tục gật đầu mấy cái, cuối cùng nói với đầu dây bên kia: “Ừ, vâng, tôi biết rồi!”
Đặt điện thoại xuống, Filkant vội vàng quay đầu nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, tất cả thủ tục của lâu đài đó đều làm xong cả rồi, anh muốn về khách sạn Ritz, hay về lâu đài?”
Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Đến lâu đài!”
“Được, tôi lập tức gọi mấy người giúp việc ở nhà qua đó, một số đồ đạc trong lâu đài cũng rất cũ kỹ rồi, sáng sớm mai tôi sẽ gọi người giao đồ mới đến!”
Filkant không bỏ lỡ cơ hội lấy lòng nói.
Tiêu Chính Văn chỉ gật đầu, cũng không nói gì nữa.
Điều anh vẫn đang nghĩ trong lòng là từ trường được phát ra từ tòa lâu đài đó.
Loại từ trường đó chỉ có