Hả?
Tiêu Chính Văn không khỏi cau mày khi nghe thấy vậy.
Bây giờ nhà họ Lãnh ở Giang Trung phải nói là cực kỳ hưng thịnh, còn ai dám ra tay với nhà họ Lãnh nữa chứ?
Vì vậy anh nói một cách nghi hoặc: “Sếp Lãnh, nhà họ Lãnh ở Giang Trung đã không còn ai có thể sánh kịp, ai lại có thể uy hiếp nhà họ Lãnh các ông?”
“Cậu Tiêu, là… là người của Thiên Sơn!”
Giọng Lãnh Kế Hồng run rẩy nói.
Thiên Sơn?
Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.
Nhà họ Lãnh đều là người bình thường, dù Thiên Sơn muốn gây phiền phức cũng sẽ không tìm đến nhà họ Lãnh!
Suy đi nghĩ lại, Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được rồi, tôi sẽ về Giang Trung ngay!”
Nói xong, anh quay đầu ngoắc tay với Độ Thiên Chân Nhân, hai người vội cùng nhau lên đường đến Giang Trung.
Lẽ ra, Tiêu Chính Văn có ý định đến Long Kinh trước để gặp Thiên Tử.
Nhưng việc trước mắt không thể thấy chết mà không cứu, nên mới tạm thời thay đổi ý định mà trở về Giang Trung!
Sau trận chiến của Tiêu Chính Văn và Hoa Sơn, Khương Vy Nhan sớm đã được đám người Long Nguyệt đón về Giang Trung.
Mặc dù Long Kinh là một nơi tốt, nhưng vào giờ phút này cũng đang có những mối hỗn loạn tiềm ẩn, nên việc ở lại Long Kinh tuyệt đối không phải là sự lựa chọn tốt nhất!
Khương Vy Nhan đã tận mắt chứng kiến cuộc chiến khó khăn giữa Tiêu Chính Văn và mười một lão già Hoa Sơn qua chương trình phát sóng của các phương tiện truyền thông trên tivi, mới biết được dụng ý tốt của anh!
Nếu như tình hình đã lắng xuống, Khương Vy Nhan đương nhiên vẫn muốn trở về Giang Trung, dù sao đứa con nhỏ cũng chỉ mới bốn tháng tuổi, ở Long Kinh thật sự không tiện!
Khi Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân quay trở lại dinh thự, Long Nguyệt và Long Ngao đang canh giữ dinh thự cùng với một đội cao thủ của điện Thần Long.
“Điện chủ, anh về rồi!”
Vẻ mặt Long Ngao đầy hớn hở nói với Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, đồng thời nhìn Long Ngao và Long Nguyệt đánh giá một lượt.
Sự tiến bộ của hai người họ có thể nói là lớn nhất trong ba Long Tôn!
Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi không gặp, Long Nguyệt lúc này đã đạt tới cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao, Long Ngao cũng đã đột phá được cấp độ của cảnh giới Thiên Vương bốn sao!
Chỉ còn một bước nữa là đến cảnh giới Thiên Thần!
“Tốc độ tiến bộ của hai người khiến tôi kinh ngạc đấy!”
Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.
“He he, cũng nhờ được anh chỉ dạy tận tình thôi, nếu không phải do có lời giải thích trong quyển trận pháp mà anh đưa cho, thì có lẽ cả đời này chúng tôi cũng chỉ ở mức cảnh giới Thiên Vương!”
Những gì Long Ngao nói đều là những suy nghĩ trong lòng, thực lực mạnh nhất của cảnh giới Thiên Vương là sự lãnh ngộ ban đầu về trận pháp, từ đó kiểm soát từ trường trong giới tự nhiên, rồi vận dụng từ trường sẽ có thể đạt đến cảnh giới điều khiển mọi vật!
Nếu không có sự nhắc nhở của Tiêu Chính Văn, thì đám người Long Ngao đến bây giờ vẫn cho rằng đó là do cách thao túng!
“Ừ, có tiến bộ thì tốt, tình thế sắp thay đổi, hai người càng mạnh thì Hoa Quốc sẽ càng mạnh!”
Tiêu Chính Văn lãnh đạm nói.
Có một số lượng lớn cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về, sắp tới lại có thêm nhiều trận hỗn chiến, vai trò của quân đội sẽ càng trở nên nhỏ bé.
Dù đối phương chỉ cử ra một cường giả Thiên Thần một sao đến, thì cho dù có mấy chục ngàn đội quân cũng không ngăn cản nổi!
“Mấy người Long Nhất sao rồi?”
Tiêu Chính Văn quay đầu hỏi.
“Tiến bộ rất lớn, có người đã đạt tới cảnh giới Thiên Vương, chỉ có điều cảnh giới không cao lắm, nhưng nhìn chung mà nói thì bọn họ ít nhất đã là cường giả cảnh giới Thiên Vương, việc canh giữ biên giới phía Bắc của Hoa Quốc chắc cũng không thành vấn đề!”
Long Ngao trầm giọng đáp.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, liếc nhìn quán trà trên lầu, bĩu môi nói: “Lãnh Kế Hồng ở trên đó à?”
“Đúng vậy, vợ anh đang tiếp đãi ông ta, nghe nói gần đây nhà họ Lãnh đang tổ chức chuyện vui, nhưng tiệc vui này hình như gặp chút rắc rối!”
Long Ngao vừa nói, vừa đi theo Tiêu Chính Văn lên tầng hai.
Khi lên đến quán trà trên tầng hai, Lãnh Kế Hồng đang ngồi đó than thở với Khương Vy Nhan với vẻ mặt ủ rũ.
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn, Lãnh Kế Hồng vội đứng dậy, bước nhanh đến trước mặt Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, cuối cùng cậu đã về, gặp được cậu trong lòng tôi cũng bớt lo lắng hơn rồi!”
Vừa nói, Lãnh Kế Hồng vừa tiến lên một bước, nắm tay Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn liếc nhìn Lãnh Kế Hồng, bước đến sô pha ngồi xuống, cau mày nói: “Sếp Lãnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lãnh Kế Hồng liếc nhìn Khương Vy Nhan, sau đó lập tức cúi đầu xuống.
Chuyện này cũng