Nhưng ngay sau đó vô số tia chớp màu tím đó biến mất không tung tích.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Hadley cũng không khỏi sửng sốt.
Cảm giác cứ như một đi không trở lại, Hadley lần đầu cảm nhận được cảm giác này.
Nhưng lão cũng nhìn thấy vết nứt trên màn sáng màu vàng đó.
Điều này chứng tỏ mặc dù Tiêu Chính Văn dùng đến trận pháp đặc biệt để né được đòn tấn công, nhưng phòng vệ của anh cũng đã đến mức gần sụp đổ.
“Hừ, cậu khiến tôi rất bất ngờ, tôi muốn xem cậu còn có thể đỡ được mấy chiêu”.
Nói rồi Hadley lại vung kiếm lên.
Lần này sấm chớp màu tím trên bầu trời to lớn gấp mấy lần, thậm chí ngay cả hư không cũng bị bóp méo.
“Lạch cạch!”
Hadley dùng sức đánh một đòn về phía Tiêu Chính Văn, vết nứt trên màn sáng đó dường như đang có dấu hiệu lớn hơn.
Mặc dù đòn tấn công này lại đi vào trong màn sáng màu vàng, cũng biến mất vào trong đó.
Nhưng Hadley tin chắc cùng lắm đánh thêm vài chiêu nữa, trận pháp phòng ngự bảo vệ Tiêu Chính Văn này sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Mỗi đòn tấn công của lão đều chấn động trời đất, mỗi chiêu đều bộc phát điện quang màu tím đáng sợ.
Đến cuối cùng sấm chớp màu tím đó đã trở thành màu đen.
Tất cả mọi người ở Âu Lục đều run rẩy, nhiều người đều quỳ xuống với lòng kính cẩn.
Lúc này Hadley lại càng đánh càng hăng, hơi thở quanh người che phủ cả Âu Lục.
Có thể sánh ngang với Thiên Thần giáng trần.
Thấy vết nứt đó đã rộng khoảng lòng bàn tay, Hadley nở nụ cười trêu tức.
“Tiêu Chính Văn, đến đây thôi! Mạng sống của cậu sẽ kết thúc tại đây”.
Hadley hừ một tiếng, sau đó lại giơ kiếm lên.
Trong không trung đồng thời xuất hiện mấy chục sấm chớp màu tím.
Vây chặt Tiêu Chính Văn vào trong điện quang như thể cầm tù.
“Thiên Tinh Cửu Diệu của cậu đâu? Chẳng phải cậu rất kiêu ngạo sao? Như thế thì để hiện thực chứng minh ánh sáng ngôi sao của cậu là đẳng cấp hay sấm sét của tôi có thể che lấp cả thế giới”.
Sấm Sét Giam Cầm chính là kỹ năng tuyệt nhất của Hadley.
Trong suốt thời gian dài đằng đẵng, Hadley đã dùng trận pháp này để giết chết vô số cường giả.
Bản thân lão cũng vì chiêu này mà có danh tiếng ở Âu Lục.
“Trông có vẻ khá tráng lệ nhưng không biết uy lực thế nào”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.
Lúc này giọng điệu Tiêu Chính Văn cực kỳ bình tĩnh như thể không có bất kỳ cảm giác nguy hiểm nào.
“Hừ! Không lâu nữa cậu sẽ biết thôi!”
Hadley cười gằn giơ thanh kiếm dài trong tay lên, vô số sấm sét màu tím lấy thanh kiếm dài của ông ta làm trung tâm bỗng đánh về phía Tiêu Chính Văn.
“Haizz, xem ra nhận biết của ông vẫn chưa đến đâu cả”.
Tiêu Chính Văn vừa nói thế, khí thế cả người bỗng thay đổi.
Màn sáng màu vàng cực lớn đó bỗng lóe lên luồng ánh sáng nhỏ.
Tất cả vết nứt trước đó bỗng biến mất.
“Hoa Quốc tôi từ xưa đã có Thần Long, Thần Long Giả, Phủ Thiên Địa, Uy Vạn Vật, sao có thể là thứ mà mấy luồng sấm sét nhỏ bé này có thể so sánh được?”
Vừa dứt lời một tiếng rồng gầm vang vọng khắp cả trời đất.
Chỉ thấy một con rồng cực lớn màu vàng bay ra từ trong màn sáng vàng đó.
Gừ...
Tiếng rồng vang lên, những người Âu Lục bên dưới đều không khỏi quỳ rạp xuống.
Đây là áp chế huyết mạch tự nhiên.
Rồng là vua của vạn vật, được tạo ra từ linh khí trời đất, uy lực mạnh mẽ khắp bốn biển.
Đâu phải là thứ con người có thể chống đỡ được.
“Hừ, chẳng qua chỉ là thủ đoạn của Hoa Quốc các cậu thôi. Rồng chẳng hề tồn tại trên thế giới này, chỉ có thần mà thôi!”
Mặt Hadley lộ vẻ hung dữ, phát ra tiếng hét kinh thiên động địa.
Sau khi Hadley hét lên, mấy chục luồng sấm sét màu tím chiếu đến càng chói mắt hơn.
“Cậu đúng là không tầm thường, nhưng tiếc là người cậu gặp là tôi! Hôm nay cậu chỉ có chết thôi”.
Sấm chớp màu tím bắt đầu đánh tới chỗ Tiêu Chính Văn.
Khi vô số tia chớp đó hợp lại một chỗ, cơ thể Tiêu Chính Văn cũng biến thành cát bụi.
Chiêu này không chỉ là đòn áp chế tâm lý cực mạnh với đối thủ mà còn là sự dằn vặt vô hình.
Khiến đối thủ trơ mắt nhìn mình bị vô số tia chớp hóa thành cát bụi nhưng không thể làm gì được.
Đây không chỉ khiến đối thủ tuyệt vọng mà còn khiến đối thủ chết trong sự đau đớn vô tận.
Hadley muốn dùng cách tàn nhẫn này để giày vò Tiêu Chính Văn.
Cũng chỉ có như thế mới có thể xóa sạch tội lỗi mà Tiêu Chính Văn đã gây ra ở Âu Lục.
Tiêu Chính Văn có thể không nhìn ra ý đồ tàn nhẫn của Hadley được sao?
Anh lắc đầu nói: “Xem ra ông vẫn chưa hiểu, tôi đã nói rất rõ