Nghe Lý Tiểu Phi nói thế, Trần Hân không khỏi nhíu mày.
Trước đây rõ ràng cô ta đã giới thiệu Tiêu Chính Văn là ông chủ ở cửa hàng đồ ngọc mà mình làm công, không có quan hệ với mấy đại danh sơn, càng không phải là đệ tử gì.
Lý Tiểu Phi hỏi như thế rõ ràng muốn hạ bệ Tiêu Chính Văn.
Không để Trần Hân lên tiếng chất vấn, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Xin lỗi, tao quen với mày lắm sao? Tại sao phải nói với mày những điều này?”
Tiêu Chính Văn vừa nói thế, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn.
Cả sảnh lớn đều im lặng.
Không ít người dời tầm mắt nhìn sang Lý Tiểu Phi.
Mấy phút trước, Lý Tiểu Phi còn kiêu căng muốn ra oai với Tiêu Chính Văn, nhưng thoáng chốc đã khiến hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trần Hân nghe Tiêu Chính Văn nói thế không khỏi sửng sốt.
Thật ra bình thường Tiêu Chính Văn rất ôn hòa với mọi người.
Dù là người trong cửa hàng có phạm phải sai lầm gì Tiêu Chính Văn cũng chỉ cười cho qua không so đo tính toán.
Sao hôm nay bỗng dưng như trở thành người khác thế?
“Ôi trời, mày nói cũng đúng, chúng ta không phải là người cùng cấp bậc, cấp bậc của bọn tao không phải là thứ ai cũng có thể tùy tiện tiếp xúc”.
“Người có thân phận thấp hèn như mày sao có thể quen với tao? Cậu nói xem có đúng không Thanh Thanh?”
Lý Tiểu Phi gượng cười chế giễu.
“Lý Tiểu Phi, cậu nói gì đấy?”
Trần Hân quay đầu lại không vui nhìn Lý Tiểu Phi nói.
Chỉ là không để Lý Tiểu Phi lên tiếng, điện thoại của Trần Hân bỗng vang lên.
Cúi đầu nhìn màn hình, là Hứa Văn Văn – nữ thần quốc dân gọi đến.
Tám mươi phần trăm là Hứa Văn Văn đã đến dưới tầng.
Trần Hân trợn mắt nhìn Lý Tiểu Phi, sau đó vội đứng dậy nói: “Tôi đi đón người”.
Trần Hân vừa đi, Lý Tiểu Phi bỗng chốc sầm mặt.
“Đúng là oan gia ngõ hẹp, ông đây đang phiền muộn vấn đề phải đi đâu tìm mày, không ngờ mày tự đưa đến tận cửa”.
“Chúng ta tính luôn món nợ ở núi Đại Lương lần trước. Nhưng tao mong mày biết điều một chút, với cấp bậc của mày thì không xứng đến uống rượu chung với tao. Đừng chung đụng với những người có xuất thân cao quý như bọn tao”.
“Nếu không có đưa mạng mày ra cũng không đủ để đền”.
Lý Tiểu Phi lạnh lùng nói.
“Đúng thế, chúng ta không cùng cấp bậc, tôi thấy anh vẫn nên nhân lúc Hân Hân chưa trở lại tự động cút ra khỏi đây, tránh để lát nữa khiến anh khó xử”.
Từ Thanh Thanh cũng ở bên cạnh lạnh lùng giễu cợt.
Lý Tiểu Phi thấy Tiêu Chính Văn không nói gì, cười khẩy nói: “Này, mày rất may mắn vì hôm nay là sinh nhật Hân Hân, nếu không phải sợ phá hỏng nhã hứng của Hân Hân thì bây giờ mày đã là người nửa sống nửa chết rồi”.
Hắn nói mấy câu này xong, người bên cạnh lập tức hiểu đầu đuôi trong đó.
Dù sao hôm nay đến đây cũng đều là người trong giới.
Ngay tức khắc mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.
Đúng lúc này, cửa sảnh tiệc lại mở ra, Trần Hân dẫn một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp bước vào.
Người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ đồ thể thao màu trắng, nụ cười vô cùng ngọt ngào.
Mái tóc dài xõa hai bên vai mang đến cảm giác cực kỳ thoải mái cho người khác.
Mọi người đồng loạt đứng lên khi nhìn thấy người phụ nữ trẻ này.
“Văn Văn, không ngờ đúng là cậu thật”.
“Đúng thế, tôi còn tưởng sau này nổi tiếng rồi cậu quên luôn mấy người bạn học cũ này rồi chứ”.
“Đã lâu không gặp Văn Văn, giờ cậu là streamer đang nổi trong nước, sau này đừng quên dẫn theo mấy học cũ bọn tôi nhé”.
Mọi người đều lên tiếng chào Hứa Văn Văn, còn Hứa Văn Văn chỉ lịch sự gật đầu với mọi người, thậm chí cũng chẳng nở một nụ cười với đám người này.
Tiêu Chính Văn cũng quay đầu lại nhìn về phía Hứa Văn Văn, vừa nhìn thấy cô ta Tiêu Chính Văn không khỏi sửng sốt.
“Văn Văn?”
Hứa Văn Văn nghe thấy giọng Tiêu Chính Văn cũng quay đầu lại nhìn, khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn.
“Ông chủ, hai người quen nhau à?”
Trần Hân hơi ngạc nhiên hỏi.
“Ừ!”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.
“Hừ! Mẹ kiếp vừa phải thôi, cách biệt lớn đến thế nào, bây giờ Văn Văn là streamer xinh đẹp nổi tiếng nhất, có biệt danh là nữ thần quốc dân, ai mà không biết Văn Văn?”
“Trừ khi anh ta bị mù hoặc là tên ngốc”.
Lý Tiểu Phi tức đến mức xanh mặt.
Hứa Văn Văn là sự tồn tại mà ngay cả thân phận này của hắn cũng khó với tới.