“Bộp!”
“Bộp!”
“Bộp!”
Một người nào đó trong đám đông vỗ tay, ngay sau đó, những người còn lại cũng vỗ tay theo.
Tiếng vỗ tay như sấm tiễn Tiêu Chính Văn ra khỏi đám người.
Quản lý khách sạn cúi chào ba lần sau lưng Tiêu Chính Văn.
Kể từ sau khi cường giả ngoài lãnh thổ trở về, người của võ tông trở nên vô cùng ngang ngược.
Đôi khi, ngay cả giới chính trị cũng không thể khống chế nổi hành vi của bọn họ.
Nếu không có Tiêu Chính Văn thì hôm nay hậu quả sẽ như thế nào, quản lý khách sạn cũng không dám tưởng tượng.
Chỉ cần đắc tội với Triệu Thiên Hòa thôi cũng đã đủ khiến cả khách sạn của bọn họ chết thảm!
“Dường như tôi lại được nhìn thấy cảnh tượng năm đó vua Bắc Lương ở Long Kinh. Lúc đó, vua Bắc Long là trụ cột của những người dân thường chúng ta!”
Một bà lão trong đám đông lau nước mắt nói.
“Đúng vậy, phong cách hành sự của anh ta rất giống vua Bắc Lương, nhưng đáng tiếc là vua Bắc Lương đã mai danh ẩn tích từ năm năm trước rồi!”
“Tôi nghĩ anh ta có quan hệ gì đó với vua Bắc Lương, nếu không anh ta cũng là người được vua Bắc Lương trọng dụng!”
Mọi người xôn xao bàn tán.
Trong lòng mỗi người đều đang nhớ tới thời đại mà vua Bắc Lương làm chủ cho bọn họ.
Trong vài năm qua, mọi thứ đã thay đổi.
Nhưng hình tượng vĩ đại của vua Bắc Lương vẫn luôn khắc sâu trong tim mỗi người dân Hoa Quốc.
Ngày xưa, bất cứ khi nào Hoa Quốc gặp khó khăn hay người dân gặp nạn, vua Bắc Lương sẽ lập tức đứng lên chiến đấu vì Hoa Quốc, giành lại công lý cho người dân.
Cho đến tận bây giờ, vua Bắc Lương vẫn là tín ngưỡng trong lòng người dân Hoa Quốc.
“Nếu vua Bắc Lương trở lại, tôi tin rằng anh ấy sẽ giành lại công lý cho người dân chúng ta!”
“Đúng vậy, anh ấy sẽ không để những tướng sĩ đi trước đổ máu xương vô ích!”
Ông cụ Quý cũng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, với biểu cảm phức tạp.
“Ông nội, một khi chuyện này truyền ra ngoài thì nhất định sẽ liên lụy đến nhà họ Quý chúng ta!”
Quý Sương Nhi lo lắng nói.
Ông cụ Quý khẽ lắc đầu: “Theo ông thấy thì sẽ không ảnh hưởng đến nhà họ Quý, nhưng năm đại danh sơn nhất định sẽ trả thù cậu ấy!”
Nói xong, cụ ta chống nạng bước nhanh về phía cửa.
“Ông nội...”
Quý Sương Nhi vội vàng đuổi theo, đám người nhà họ Quý cũng lần lượt rời khỏi khách sạn.
Chiều hôm đó, tin tức về việc Tiểu Thái Tông chém chết đặc phái viên của Vy Hào ngay tại chỗ và giẫm chết Triệu Thiên Hòa đã lan truyền khắp võ tông.
Bỗng chốc chấn động cả năm đại danh sơn.
“Tiểu Thái Tông đúng là coi trời bằng vung”.
“Cho dù là người nhà họ Quý thì cũng không thể khinh thường uy danh của năm đại danh sơn chúng ta như vậy được”.
“Xem ra đã đến lúc khiến nhà họ Quý biết sợ là gì rồi!”
Năm đại danh sơn đồng loạt lên tiếng, chĩa mũi giáo về phía nhà họ Quý.
Việc Triệu Thiên Hòa bị giết đã nhanh chóng truyền đến tai Thiên Tử.
Nghe được tin tức này, Thiên Tử bật cười ha hả.
“Thiên Tử, e rằng cái chết của Triệu Thiên Hòa sẽ gây ra một trận sóng gió lớn!”
Đại trưởng lão võ tông nhìn Thiên Tử với vẻ khó hiểu.
Thiên Tử nghe vậy giễu cợt nói: “Đại trưởng lão, ông có biết người ra tay là ai không?”
Đại trưởng lão nghe xong hơi sững sờ, nhíu mày nói: “Chẳng phải là kẻ mạo danh Tiểu Thái Tông kia sao?”
“Không phải!”
Thiên Tử xua tay nói: “Là Tiêu Chính Văn!”
Cái gì?
Không chỉ có đại trưởng lão sững sờ mà ngay cả Tần Vũ cũng rất kinh ngạc.
Mặc dù lúc trước anh ta và đại trưởng lão cũng đã đoán như vậy, nhưng nhận được câu trả lời này từ Thiên Tử vẫn khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
“Sao Thiên Tử biết?”
Đại trưởng lão nghi ngờ hỏi.
“Giết Triệu Thiên Hòa không chỉ đơn giản là để xả giận cho người dân. Võ tông vượt qua bản quân, hợp tác với Vy Hào, trên thực tế, đây là hành động vượt quyền!”
“Lẽ nào võ tông không biết lúc này kết liên minh với Vy Hào sẽ khiến lòng người dao động sao?”
Thiên Tử chắp tay sau lưng, vừa đi vừa giễu cợt: “Một nước kết liên minh với một nước khác cũng được, người dân các nước giao lưu cũng được, nhưng điều đó nên do đích thân quân vương một nước quyết định!”
“Vậy mà bọn họ vẫn liều lĩnh muốn kết liên minh với Vy Hào, bọn họ muốn tạo ra một sự thật để xác thực rằng võ tông đã có thể thay bản quân xử lý mọi chuyện!”
“Đáng tiếc là nước đi này của bọn họ không thể giấu được bản quân, cũng không thể dấu được vua Bắc Lương, vì vậy Triệu Thiên Hòa nhất định phải chết!”
“Bất