Chương 1577
Giữa họ là mối quan hệ thầy trò, rất có khả năng Quang Minh Tôn truy tìm tim rồng lại uổng công cho Vũ Thiên Tôn được hưởng lợi.
“Quả nhiên Lục Tôn Hạo Thiên danh bất hư truyền, Tiêu Chính Văn tôi thất lễ rồi”.
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chắp tay lại với Vũ Thiên Tôn nhưng không cúi người xuống.
Vũ Thiên Tôn cúi đầu liếc nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt lóe lên sát khí, lạnh lùng nói: “Cậu đáng chết!”
“Ông là cảnh giới Thiên Thần, mong ông đừng quên luật bất thành văn ở thế gian. Cảnh giới Thiên Thần không thể tùy tiện nhúng tay vào chuyện ở thế gian”.
Tiêu Chính Văn không hề có ý nhượng bộ, lạnh lùng nói.
“Tiêu Chính Văn, cậu dám nói với Vũ Thiên…”
Không để Lục Hoài Viễn nói hết câu, Vũ Thiên Tôn khoát tay ngắt lời Quang Minh Tôn nói: “Được lắm, cậu là người đầu tiên dám nói chuyện với tôi bằng giọng điệu này”.
“Tiêu Long có một đứa cháu trai ngoan đấy, nhưng trận chiến hôm nay, cậu thua chắc rồi”.
Giọng Vũ Thiên Tôn cực kỳ uy nghiêm, giọng điệu ẩn chứa ý không cho phép từ chối.
Vô số tia sáng xung quanh cụ ta chiếu lên người Tiêu Chính Văn, càng khiến Tiêu Chính Văn cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.
Thậm chí còn chưa ra tay mà đã khiến Tiêu Chính Văn có cảm giác khó thở.
“Vũ Thiên Tôn, tôi nghĩ ông nên biết rõ giữa tôi và Quang Minh Tôn là trận chiến sống chết. Ý ông là bảo tôi buông tay chịu trói đợi chết sao?”
Tiêu Chính Văn nghiến răng, khó khăn nói.
Vũ Thiên Tôn chỉ lạnh lùng cười đáp: “Nếu cho cậu cơ hội dung hợp năm trái tim rồng, sau này có lẽ cậu sẽ trở thành mối đe dọa lớn của tôi, thế nên cậu buộc phải chết”.
“Hơn nữa Quang Minh Tôn là người đại diện ở Âu Lục của tôi, vinh quang và nhục nhã của cậu ta liên quan đến một bí mật cực lớn. Thế nên cậu chỉ có thể thua, không thể thắng”.
Lần này không chỉ liên quan đến sống chết của Quang Minh Tôn mà liên
Nếu Quang Minh Tôn thua trận hoặc bị giết thì phái Quang Minh chắc chắn sẽ nâng đỡ một người khác.
Muỗn quay trở lại trạng thái đỉnh cao của Quang Minh Tôn thì lại phải đợi mười mấy năm, thậm chí có thể lâu hơn.
Sáng Thế Chủ đã đợi quá lâu rồi, đừng nói là mười năm, dù là mười ngày, cụ ta cũng không muốn đợi thêm nữa.
Giọng nói chấn động mạnh mẽ của Vũ Thiên Tôn vang lên khiến mọi người ở đó đều run sợ, ngay cả Sandos quỳ trên đỉnh tháp kia cũng cười gượng.
Cho dù Tiêu Chính Văn có dũng mãnh thế nào thì hôm nay cũng sẽ ngã xuống ở nơi này.
Sự xuất hiện của Vũ Thiên Tôn đã đại diện cho phái Quang Minh.
Người nào trong Lục Tôn Hạo Thiên cũng đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần.
Dù Tiêu Chính Văn có bộc phát tất cả khả năng cũng chỉ có thể chết ở đây thôi.
Ngày thường cường giả cảnh giới Thiên Thần sẽ mặc kệ chuyện đời, không chỉ là vì một tờ thỏa thuận, cũng không phải lo bị bao vây đánh bởi các cường giả cảnh giới Thiên Thần khác, mà là trong mắt cường giả cảnh giới Thiên Thần, tất cả mọi người trong thế gian đều nhỏ bé như loài kiến.
Ai lại đi lo chuyện bao đồng của loài kiến nhỏ bé đó chứ.
Cường giả cảnh giới Thiên thần xuất hiện như hôm nay là chuyện lớn hiếm thấy trong một trăm năm.
Hơn nữa cường giả cảnh giới Thiên Thần đã tỏ rõ thái độ, vậy thì hôm nay Tiêu Chính Văn chỉ có con đường chết.