Cụ ta biết rõ sự lợi hại của liên minh võ thuật, càng biết rõ tính hiểm ác và xảo quyệt của Đoàn Hải Long.
Dù Tiêu Chính Văn có nhận thư mời này hay không thì cũng sẽ mang đến tai họa cho Tiêu Chính Văn.
“Sư phụ, chúng ta cũng nhận được thư mời của liên minh võ thuật, có phải cũng muốn đến cùng với anh Tiêu không?”
Một đệ tử Thiên Kiếm Tông cũng đang cầm một tấm thư mời trong tay bước đến gần Độ Thiên Chân Nhân, thấp giọng hỏi.
Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu, tay cầm tấm thiệp mời đó, nặng nề bước đi ra vườn hoa phía sau biệt thự.
Lúc này Tiêu Chính Văn đang dạy Khương Vy Nhan bày bố vài trận pháp đơn giản.
Qua mấy ngày tập luyện, Khương Vy Nhan đã có thể kết hợp vài trận pháp đơn giản vào trong đòn tấn công của mình.
Nếu xét về sức chiến đấu đã không thua kém gì một chủ soái một sao.
“Không ngờ uy lực của trận pháp lại mạnh đến thế?”
Khương Vy Nhan vung nắm đấm lên lần nữa, cảm khái nói.
“Thật ra trận pháp là máy tăng cường của sức mạnh, hơn nữa có thể làm giảm lực cản trong không khí, thế nên sức của mỗi một đòn tấn công đều mạnh hơn bình thường, sức phá hủy cũng lớn hơn”.
Tiêu Chính Văn giải thích cho Khương Vy Nhan.
Ngay lúc này Độ Thiên Chân Nhân đi đến cửa
Thấy vẻ mặt Độ Thiên Chân Nhân hơi lạ, Tiêu Chính Văn do dự một lát mới nói với Khương Vy Nhan: “Vy Nhan, em tiếp tục tập đi, anh ra ngoài một lát, chút nữa quay lại”.
Dứt lời, Tiêu Chính Văn bước ra cửa, thấp giọng nói với Độ Thiên Chân Nhân: “Xảy ra chuyện gì rồi à?”
“Chủ thượng, cậu xem đi, đây là thư mời liên minh võ thuật gửi đến, nói là chúc mừng Đoàn Hải Long xuất quan nhưng thật ra là lên âm mưu hại cậu”.
Độ Thiên Chân Nhân đưa thư mời trong tay cho Tiêu Chính Văn thở dài nói.
Tiêu Chính Văn nhận lấy thư mời rồi đọc lướt qua, thầm khen ngợi Đoàn Hải Long này đúng là người mưu mô.
Thảo nào có thể mở rộng và phát triển liên minh võ thuật được như ngày hôm nay.
“Ừ, tôi biết rồi, ba ngày sau tôi sẽ đến núi Thương Lĩnh, đến lúc đó ông nhất định phải bảo vệ cửa nhà. Nếu liên minh võ thuật bảo người đến Giang Trung, cho dù đối phương là ai cũng giết tất”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.