Tiêu Chính Văn khẽ cau mày, khó hiểu nói: “Anh đã đến Giang Trung rồi à?”
“Phải, tôi đại diện gia tộc đến đây để chọn ra học viên có thể gia nhập vào học viện võ thuật, chúng tôi phải về Âu Lục trong vòng hai ngày, nếu không người bên gia tộc sẽ nghi ngờ”.
Jason giải thích với Tiêu Chính Văn.
“Thời gian gấp vậy sao?”
Tiêu Chính Văn buồn bực nói.
“Chủ nhân, thật ra mỗi học viên đều được chọn sẵn trước đó rồi, thế nên tôi đến chỉ là hình thức, cùng lắm là nhìn xem vẻ ngoài học viên có tên trong danh sách có gì khác biệt hay không thôi”.
“Còn những chuyện khác không đến lượt tôi kiểm tra, song với quyền lợi trong tay tôi, tôi có thể để chủ nhân miễn phần kiểm tra thực lực”.
Jason chính trực nói.
“Được rồi, chiều nay tôi sẽ bay về Giang Trung”.
Nói xong, Tiêu Chính Văn cúp máy.
Thấy thế Thiên Tử mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, lần này đi Âu Lục cậu có thể đòi một người về từ Âu Lục giúp Hoa Quốc không? Người này có quan hệ mật thiết với Quang Minh Tôn”.
“Nhưng bị gia tộc tên là Kanter che giấu mất, chúng ta đã cử người thương lượng vài lần nhưng đều không có kết quả”.
Tiêu Chính Văn nhướng mày, ngờ vực hỏi: “Ồ? Người này tên là gì?”
“Mã Vĩnh Lợi! Trước đây ông ta cũng là người của Hắc Băng Đài, nhưng sau đó không hiểu vì sao lại mất tích, chúng tôi biết được tin tức từ Quang Minh Tôn, trong tay người này có rất nhiều tài liệu mật của Hoa Quốc”.
“Nhưng mấy tài liệu này đều ở trong Hoa Quốc, ông ta lại không dám lẻn về Hoa Quốc trong thời gian ngắn, thế nên…”
Nói đến đây Thiên Tử quay đầu nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ vội tiếp
Nghe thế Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức”.
Tần Vũ lấy một tấm danh thiếp ra đưa cho Tiêu Chính Văn nói: “Người này là nhân viên tình báo ở Âu Lục của chúng ta, tên là Trần Khai Quốc, bề ngoài người này là một thương nhân nhưng thật ra là nhân viên tình báo của Hắc Băng Đài”.
“Sau khi đến Âu Lục, cậu có thể cầm lá thư này của tôi đến tìm Trần Khai Quốc”.
Nói xong, Tần Vũ đưa một bức thư cho Tiêu Chính Văn.
Nội dung trong thư chỉ là nói Tiêu Chính Văn là một thành viên của Hắc Băng Đài, bảo Trần Khai Quốc giao chuyện của Mã Vĩnh Lợi cho Tiêu Chính Văn giải quyết.
Thấy trong thư không nhắc đến thân phận thật của mình, Tiêu Chính Văn mới yên tâm nói: “Được rồi, tôi đến Âu Lục sẽ đi tìm người này ngay”.
Mọi người lại tiếp tục bàn bạc một lát, Thiên Tử mới đích thân tiễn Tiêu Chính Văn ra khỏi Thiên Tử Các.
Chiều cùng ngày, Tiêu Chính Văn lên máy bay chuyên dụng trở về Giang Trung.
Anh vừa xuống máy bay, Lãnh Kế Hồng đã dẫn người nhà họ Lãnh đến sân bay đón anh.