Charles chịu đựng cơn đau khủng khiếp trên người, mở to mắt hét lên với Andre: “Andre, tại sao ông không cứu tôi? Mau đến cứu tôi! Giết hắn, giết hắn đi!”
Mắt Charles trợn trừng nhìn Andre đang đứng đó như một khúc gỗ, hai mắt cứ như sắp phun ra lửa.
Với tư cách là cường giả cảnh giới Thiên Thần duy nhất ở Âu Lục, thậm chí là thế giới mà lại không dám bước đến ngăn cản Tiêu Chính Văn sao?
Ngay lúc Tiêu Chính Văn từng bước đi về phía Charles, cuối cùng Andre cũng nói: “Cậu Tiêu, lẽ nào không giết cậu ta không được sao?”
“Hắn phải chết!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
“Cậu Tiêu, giết cậu ta sẽ làm bẩn tay cậu, hay là để tôi làm thay?”
Dứt lời, Andre sải bước đi về phía Charles.
Tất cả mọi người trong hội trường đều sửng sốt, hơn một nửa người trong số đó nghĩ mình nghe nhầm.
Gì cơ?
Andre muốn giết Charles thay Tiêu Chính Văn ư?
Charles cũng khiếp sợ, hai mắt nhìn Andre nói: “Andre, ông chắc ông không bị điên đó chứ? Ông muốn giết tôi sao?”
“Tôi bị điên ư?”
Andre cười khẩy nói: “Charles, chỉ với một câu của cậu là cậu đã không tránh khỏi cái chết rồi”.
Andre đã cố hết sức mới miễn cưỡng kiềm chế cơn giận của Tiêu Chính Văn trong chuyện của gia tộc Kanter trước đó.
Nhưng kết quả chưa đầy một tuần, Charles lại một lần nữa nhảy ra chạm vào giới hạn của Tiêu Chính Văn.
Đám người này
Andre không biết mục đích đến Âu Lục lần này của Tiêu Chính Văn, ông ta càng không dám hỏi.
Nhưng chỉ cần đừng chọc vào anh, để anh yên ổn đến, yên ổn đi thì cả Âu Lục sẽ không có bất kỳ cảnh tượng đẫm máu nào.
Nhưng giờ thì sao?
Tiêu Chính Văn đã nói cả vương tộc Lý Tâm phải bị tiêu diệt.
Đây là chuyện lớn kinh thiên động địa của cả Âu Lục.
Hễ trận chiến diễn ra, không thể tưởng tượng được hậu quả của nó.
Mười gia tộc lớn sẽ bị kéo vào đó, trong mười gia tộc lớn còn có bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần bảo vệ.
Cuộc chiến này sẽ là một trận chiến đặt cược tất cả tài sản của Âu Lục.
Nếu thất bại, sau này cả Âu Lục không thể ngước đầu lên được nữa.
Mọi chuyện hoàn toàn là do tên ngu ngốc Charles này.
Nếu không phải nãy giờ Andre đè nén cơn giận trong lòng thì Charles đã trở thành đống thịt nhão.
“Andre, ông làm thế là đang phản bội Âu Lục”.
Lần này Charles tuyệt vọng thật rồi, nước mắt cứ trào ra như thủy triều.