Chiến Thần Bất Bại

Chương 2145


trước sau

Thậm chí đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao, đang ẩn chứa tiềm năng đột phá!

 

“Thật sự không ngờ ánh sáng màu bạc thần thánh đó lại được phát ra từ một vị quân vương cả nghìn năm tuổi, hôm nay Tiêu Chính Văn chắc chắn chỉ còn đường chết!”

Filkant không khỏi lắc đầu thở dài một hơi!

 

May là gia tộc của hắn đã vạch rõ ranh giới với Tiêu Chính Văn.

 

Nếu không Tiêu Chính Văn mà chết thì gia tộc Kanter nhất định sẽ bị chín gia tộc khác liên thủ trấn áp!

 

“Ông nội, người này thật sự là đại đế Ahexangin sao?”

 

Filkant không dám tin nhìn về phía người trẻ tuổi đang đứng trong hư không!

 

Người này thoạt nhìn cũng chỉ xấp xỉ tuổi hắn, nhưng người nào từng đọc sách sử cũng biết cụ ta là nhân vật đã sống hơn một nghìn năm!

 

Cũng có thể nói, trong hơn một nghìn năm này, cụ ta không hề già đi chút nào!

 

Đạt tới cảnh giới Thiên Vương, mỗi người đều hiểu rõ rằng chỉ cần đột phá lên cảnh giới Thiên Thần thì thời gian sẽ dừng lại trên gương mặt.

 

Cũng có thể nói rằng, đạt đến cảnh giới Thiên Thần sẽ có thể trẻ mãi cho tới tận khi cái chết cận kề!

 

Chả trách Ahexangin lại được ca tụng là nhân vật truyền kỳ số một Âu Lục, nhìn vào tuổi tác của cụ ta, nhiều nhất cũng chưa đến ba mươi, vậy mà đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!

 

Dù không sớm bằng Tiêu Chính Văn, thế nhưng như vậy cũng đủ để cho hàng vạn người ngưỡng mộ!

 

“Không sai, người đó chính là Ahexangin, có điều, cảnh giới Thiên Thần hai sao cũng chẳng phải bất tử, dựa theo tuổi tác thì nhiều nhất thêm một trăm năm nữa, nếu

như không thể đạt tới cảnh giới Thiên Thần ba sao thì Ahexangin sẽ chết!”

 

“Thế nhưng trận chiến ngày hôm nay có lẽ chính là thời cơ để cho Ahexangin đột phá, chúng ta cùng trông chờ thôi!”

 

Elkant chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Ahexangin, nói.

 

Nhìn Ahexangin, trong lòng Filkant chợt thổi bùng lên ước ao vô hạn!

 

Vị quân vương ảnh hưởng tới cả nghìn năm lịch sử của Âu Lục này, ngay từ thời khắc đầu tiên xuất hiện đã giống như giẫm bẹp cả Âu Lục bên dưới gót chân thêm lần nữa!

 

Không khác gì so với đại đế Ahexangin của nghìn năm trước!

 

Dù thời gian đã trôi qua cả nghìn năm, khí thế vương giả đó vẫn vô cùng rõ rệt!

 

Trong đám người thậm chí còn có quốc vương của một nước nhỏ quỳ xuống mặt đất, hai mắt ngấn lệ không ngừng khấu đầu trước Ahexangin!

 

Bởi vì ông ta chính là truyền nhân của gia tộc Ahexangin, nhưng hiện giờ sớm đã chẳng còn ai nhớ tới công trạng của gia tộc bọn họ, càng chẳng còn ai coi gia tộc bọn họ là vương tộc nữa rồi!

 

Lúc này, nhìn thấy tổ tiên của mình, trong lòng ông ta áy nát và bất lực, thế nhưng nhiều nhất vẫn là cầu xin.

 

Dù Ahexangin chỉ liếc nhìn ông ta một lần, dẫu là chỉ nói với ông ta một câu thì cũng đều có thể khiến cho quốc gia và gia tộc của ông ta trở thành trung tâm của Âu Lục thêm lần nữa!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện