Ngay lúc người kia tránh được con dao quân đội năm cạnh, thanh giáo dài Liệt Long đâm thẳng vào ngực người đó.
“Phụt!”
Máu văng ra rơi xuống đất, cùng lúc đó một đòn của ông La đánh trúng vào phía sau lưng Tiêu Chính Văn.
“Phụt!”
Tiêu Chính Văn cũng phun ra một ngụm máu.
Cũng may hình thái cực âm dương dưới chân Tiêu Chính Văn không ngừng bổ sung sức sống cho anh.
Nếu không chỉ với một đòn này cũng có thể khiến máu Tiêu Chính Văn vương vãi khắp nơi.
“Giết cậu ta!”
Hai mắt ông Hứa đầy máu, đỏ ngầu.
Máu của tám cảnh giới Thiên Thần đã rơi xuống đây.
Đó là nền móng hơn một trăm năm của Hoa Sơn, dù cường giả ngoài lãnh thổ quay về, trong trường hợp tình hình xoay chuyển, tám cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng là một lực lượng không thể khinh thường.
Họ cứ thế chết hết dưới một đòn của Tiêu Chính Văn?
Ông Hứa, ông Triệu và ông La là người dẫn dắt mười một người này đều phải chịu trách nhiệm không hề nhỏ, khi trở về Hoa Sơn chắc chắn sẽ bị trừng phạt.
Ông Hứa định đưa thanh kiếm dài ra, nhưng ông La đã giơ tay ngăn lại.
Sau đó lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, cậu đúng là rất mạnh, chỉ là không biết nếu cậu gặp phải ba kẻ địch mạnh nhất cùng một lúc thì cậu sẽ thế nào?”
Vừa dứt lời, chỉ thấy ông La không tiến đến mà lùi lại, một màn sương mù dần dâng lên từ dưới chân cụ ta, sau đó bao trùm hết cả mấy cây số quanh đó.
Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày.
Chỉ thấy không gian trong
Một bóng người cao lớn mặc áo giáp chiến cổ xưa của Âu Lục, tay cầm một thanh giáo dài hơn mười hai mét.
“Spartacus?”
Con ngươi Tiêu Chính Văn không khỏi co rụt.
Đây là nhân vật huyền thoại nhất của Âu Lục.
Nghe nói năm đó hắn chống lại cả đại quân một trăm nghìn người của Ba Tư ở cửa Ôn Tuyền chỉ với ba trăm người.
Hơn nữa cuối cùng một mình hắn chiến đấu rồi cùng hủy diệt với mấy trăm cao thủ Ba Tư.
Có thể nói người này còn đáng sợ hơn cả Ahexangin.
Một bên khác, một bóng người cao lớn mặc áo giáp màu bạc, tay cầm con dao Thanh Long Yển Nguyệt, cũng xuất hiện trong màn sương.
Bóng người đó chỉ đứng chỗ kia cũng khiến người khác cảm nhận được cảm giác bức bách cực mạnh.
Bóng người cuối cùng xuất hiện khiến con người Tiêu Chính Văn không khỏi co rụt.
Từ trước đến giờ Tiêu Chính Văn trải qua vô vàn cuộc chiến, chưa bao giờ biết sợ.
Dù là khi bị mười mấy cường giả cảnh giới Thiên Thần vây tấn công, Tiêu Chính Văn cũng chưa từng lộ ra vẻ ngạc nhiên.