Những lời đã nghĩ xong xuôi trước khi đến đã bị mấy cái tát của Tiêu Chính Văn đánh bay từ lâu!
“Còn không mau cút đi!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra một câu.
Ông Tần vội vàng tiến lên trước đỡ Trương Tử Trần dậy, gật đầu khom lưng nói: “Vâng vâng vâng, giờ chúng tôi sẽ cút luôn, cút luôn đây!”
Nói xong, ông ta đỡ Trương Tử Trần, đi ra khỏi dinh thự một cách nhếch nhác và thảm hại.
Mãi tới sau khi hai người họ đi khuất, Tiêu Chính Văn mới cử người mời Độ Thiên Chân Nhân đến.
Độ Thiên Chân Nhân sải bước đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, cung kính nói: “Chủ thượng, cậu tìm tôi có việc gì à?”
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Lần trước cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về là vào lúc nào?”
Độ Thiên Chân Nhân khẽ nhíu mày nói: “À… đại khái là hơn một trăm năm trước, chỉ là, lần trước cường giả của Hoa Quốc trở về từ vùng ngoài lãnh thổ bị tám nước liên thủ đàn áp!”
“Vậy nên mới thương vong gần hết chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, hơn nữa, cường giả ngoài lãnh thổ của tám nước còn liên thủ tiêu diệt các cao thủ ở ẩn trong năm đại danh sơn!”
“Do đó mới có nỗi nhục đất nước cả trăm năm nay!”
Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Đương nhiên tôi biết chuyện này, lẽ nào sau lưng cường giả vùng ngoài lãnh thổ vẫn có thế lực lớn gì đó đang thao túng?”
Giống như chuyện tám nước liên thủ tuyệt đối không thể là tự phát, sau lưng nhất định có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả những chuyện này.
Độ Thiên Chân Nhân trầm tư hồi lâu, nói: “Chủ thượng, tôi từng nghe sư phụ mình nói, cường giả vùng ngoài lãnh thổ thậm chí cũng có phần của quốc gia, mà ở bên trên quốc gia còn
“Nghe nói bên trong tổ chức này đều là cao thủ ở trên cảnh giới Nhân Vương nên tôi cho rằng lần trước Hoa Quốc bị tám nước liên thủ nhắm vào, rất có khả năng chính là do Thiên Đạo Minh Ước đứng phía sau chỉ đạo!”
Thiên Đạo Minh Ước?
Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày.
Nếu như lần trước Hoa Quốc bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm vào thì lần này Thiên Đạo Minh Ước cũng rất có khả năng sau khi nhờ cường giả vùng ngoài lãnh thổ giúp đỡ sẽ áp chế Quốc Vận của Hoa Quốc!
Mặc dù Quốc Vận dâng cao là một sức mạnh lớn không thể ngăn cản được, nhưng cũng chẳng phải không thể thông qua nhân lực để biến đổi nó!
“Cũng có thể nói, lần này, Hoa Quốc rất có khả năng sẽ bị Thiên Đạo Minh Ước nhắm vào?”
Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói.
Độ Thiên Chân Nhân khẽ nhíu mày đáp: “Chủ thượng, chuyện này cũng khó nói, Thiên Đạo Minh Ước thật ra không có cách biệt quốc gia, dù ở vùng ngoài lãnh thổ thì giữa cường giả các nước cũng sẽ tiến hành chinh phạt lẫn nhau!”
“Nhưng Thiên Đạo Minh Ước đứng về bên nào thì phần thắng của bên đó đương nhiên sẽ nhiều hơn một chút! Chỉ đáng tiếc là sư phụ tôi đã mất rồi, nếu không nhất định có thể tìm ra một chút manh mối từ phía ông ấy”.
“Ồ? Sư phụ ông đã từng đến vùng ngoài lãnh thổ à?”
Tiêu Chính Văn xoay đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói.