“Dù là cảnh giới Nhân Vương, thậm chí là sự tồn tại mạnh hơn thế cũng chẳng một ai có thể thoát được, lẽ nào cậu cảm thấy với thực lực bây giờ của cậu thì có thể sánh ngang với Nhạc Phi và Ngô Khởi rồi hay sao?”
“Nếu như tôi là cậu, tôi tuyệt đối sẽ không đưa ra một quyết định thiếu lý trí như vậy!”
Lý Thiên Hóa lại quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, giống như đang đợi Tiêu Chính Văn thay đổi quyết định.
Bởi vì tất cả những gì ông ta đã nói đều là sự thật.
Cường giả ở cảnh giới Nhân Vương đều không thể thoát được, Tiêu Chính Văn bây giờ chỉ ở cảnh giới Thiên Thần thì càng không có khả năng thoát được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!
Thấy Tiêu Chính Văn suy nghĩ, Lý Thiên Hóa khẽ cười nói: “Tiêu Chính Văn, thật ra Thiên Đạo Minh Ước đã biết về bí mật trên người cậu lâu rồi, cậu có thể lội ngược dòng thực ra chỉ có hai nguyên nhân!”
“Thứ nhất là bởi vì cậu nắm giữ cuốn Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu! Nó giúp cậu có thể sở hữu tầm nhìn rộng hơn, con đường tu hành tốt hơn so với người khác!”
“Thứ hai là bởi vì cậu đã lấy được ba trái tim rồng, có sự hỗ trợ của ba trái tim rồng, cậu mới có được thành tựu như ngày hôm nay! Nếu không, dù cậu có là một thiên tài thì cũng tuyệt đối không thể từ cảnh giới chủ soái đột phá lên cảnh giới Thiên Thần chỉ trong vòng nửa năm!”
“Nếu như cậu có thể đồng ý gia nhập Thiên Đạo Minh Ước, đối với cậu mà nói thì lợi ích là thứ chẳng thể tưởng tượng nổi, chỉ cần Thiên Đạo Minh Ước tìm được hai trái tim rồng còn lại thì sẽ có thể dung hợp năm trái tim rồng, giải được tất cả bí mật của di tích Long tộc!”
“Thật ra đến cấp độ như chúng tôi, mọi người đều hiểu rằng chúng tôi chỉ sống để khiến bản thân trở nên mạnh hơn, một lòng cầu cạnh sự tiến bộ thực chất, chỉ có lấy được trái tim rồng, tiến vào di tích Long tộc mới có
Lý Thiên Hóa vừa đưa ra điều kiện mê người vừa híp mắt nhìn Tiêu Chính Văn.
Điều kiện mà ông ta đưa ra quả thực rất hấp dẫn, đổi lại là người khác thì chắc chắn đều sẽ bị nó tác động!
Thế nhưng đáng tiếc, người mà ông ta gặp phải lại là Tiêu Chính Văn!
“Nếu như ông đã hiểu tôi như vậy thì càng nên biết rõ rằng Tiêu Chính Văn tôi là người như thế nào, cả đời này tôi ghét nhất là bị người khác ép buộc! Hơn nữa, tôi với ông không phải những kẻ bước chung trên một con đường!”
“Tiêu Chính Văn tôi không sống để mạnh hơn, mỗi một giây trong cuộc đời của tôi đều sống vì Hoa Quốc, sống vì những người mà tôi hết mực yêu thương!”
Tiêu Chính Văn chỉ nói hai câu rất đơn giản nhưng đã đáp trả lại mấy lời của Lý Thiên Hóa.
Lý Thiên Hóa nghe vậy thì đứng bật dậy, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Nghe ý của cậu thì chắc là tôi không cần phải nói thêm gì nữa rồi, nếu đã như vậy thì tôi trở về báo cáo đây!”
“Hy vọng sau này cậu sẽ không hối hận vì quyết định này!”
Dứt lời, Lý Thiên Hóa quay người rời đi, chớp mắt đã biến mất không thấy tăm hơi!
Thấy Lý Thiên Hóa đi khuất, Độ Thiên Chân Nhân nói với vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Cậu Tiêu, bảng truy sát hết sức đáng sợ, có thể nói, từ cổ chí kim vẫn chưa ai có thể chạy thoát được sự truy sát của Thiên Đạo Minh Ước!”
“Theo tôi thấy, cậu có thể tạm thời đồng ý, sau này lại từ từ nghĩ cách, đây mới là thượng sách!”
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói: “Ồ? Bảng truy sát mà ông ta nhắc đến thật sự lợi hại tới vậy sao?”