Chiến Thần Bất Bại

Chương 2592


trước sau

Ai dám tưởng tượng, một cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lại bị một thanh niên tát điên cuồng chứ!

 

Điều khiến người ta dở khóc dở cười nhất là vị cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương kia lại không dám làm gì cả

 

Chỉ có thể cúi đầu chịu đựng những cái tát.

 

Điều kinh khủng nhất là ông ta lại là Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn.

 

Mà cả tỉnh Xuyên được Thiên Sơn coi như sân sau của nhà mình.

 

Cảnh tượng này như thể bị một tên vô danh đánh đập và mắng mỏ ngay trên sân sau của nhà mình, vậy mà bản thân lại không dám nói nửa lời.

 

Lúc này, đám người Lạc Trường Sinh càng thêm xấu hổ, mặt đỏ bừng bừng.

 

Sở Hồng Thiên bị Tiêu Chính Văn ức hiếp như vậy, bọn họ cũng vô cùng mất mặt.

 

Viện trưởng thì đã sao?

 

Thủ lĩnh thì đã sao?

 

Ngay cả cường giả Bán Bộ Nhân Vương từ vùng ngoài lãnh thổ trở lại còn bị người ta đè bẹp trên mặt đất, thì bọn họ có là cái thá gì?

 

“Hôm nay, tôi không muốn giết người nữa, nhưng ông phải nhớ cho kỹ, nếu người của Thiên Sơn còn dám hành động ngang ngược thì tôi nhất định sẽ đánh tới Thiên Sơn, khiến Thiên Sơn các người diệt môn! Cút!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay, lại thêm một cái tát vang dội giáng xuống mặt Sở Hồng Thiên, khiến ông ta bay ra hơn mười mét, sau đó lăn thêm ba bốn mét rồi đâm sầm vào cột điện bên đường rồi mới dừng lại.

 

Sở Hồng Thiên chật vật bò dậy khỏi mặt đất, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiêu Chính Văn với vẻ vô cùng phẫn uất.

 

Nhưng cuối cùng vẫn không dám hé răng nửa lời!

 

Đối với những người đã sống hàng trăm năm như bọn họ, thể diện không còn quan trọng bằng tính mạng!

 

Chỉ có người sống mới

có thể diện để nhắc tới, một cái xác chết thì làm gì còn thể diện nữa!

 

Tiêu Chính Văn từ từ bước đến gần đám đông, mọi người tự động dạt ra tạo thành một con đường, sau đó cúi thấp đầu không dám nhìn vào ánh mắt của Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, trong lòng mọi người đều vô cùng kính sợ Tiêu Chính Văn.

 

Bao gồm cả Lạc Trường Sinh cũng lùi sang một bên với vẻ run sợ.

 

Theo bọn họ thấy, đây vốn dĩ là trận chiến thể hiện uy lực của Lữ Thanh Phong sau khi trở về, nhưng không ngờ cuối cùng lại phải nuốt hận chịu nhục.

 

Không ai có thể ngờ rằng hai vị cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương đến đây, một người thì bị Tiêu Chính Văn giết ngay tại chỗ, còn một người bị Tiêu Chính Văn cảnh cáo, nhưng cũng không dám nói nửa chữ!

 

Mặc dù đám người Lạc Trường Sinh đang siết chặt nắm đấm, hận không thể liều mạng đấu với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn không đủ dũng khí để đối mặt với cái chết.

 

Cho dù bọn họ liều mạng giết Tiêu Chính Văn thì kết quả cũng chỉ có một, đó là phải chết!

 

Ngay cả Sở Hồng Thiên cũng chỉ có thể nhẫn nhịn thì sao bọn họ dám làm loạn trước mặt Tiêu Chính Văn.

Nhưng điều duy nhất an ủi được lòng bọn họ là người giết Lữ Thanh Phong là Tiểu Thái Tông của nhà họ Quý.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện