“Chúng tôi vừa mới nhìn thấy một chút hy vọng, lẽ nào…tại sao ông trời lại đối xử với những kẻ số khổ như chúng tôi như vậy?”
“Ông trời ơi, cầu xin ông, vua Bắc Lương không thể chết được!”
Vô số người dân đều đồng loạt quỳ xuống mặt đất cầu xin cho Tiêu Chính Văn!
Một giây sau, Tiêu Chính Văn bình thản bật cười, khí tức khắp người cũng lập tức dâng cao hơn không chỉ vài lần!
Giữa trời và đất dường như đang sản sinh từng đường sấm chớp!
Sấm chớp?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Kiếm Tiên Thiên Sơn không khỏi nghệt ra!
Thanh kiếm lớn trong tay cụ ta cũng rung lên theo.
Ban nãy khoảng cách để cụ ta giết chết Tiêu Chính Văn chỉ còn một bước, còn đúng một bước mà thôi!
Thế nhưng cụ ta lại cực kỳ quen thuộc với cảnh tượng sấm chớp đó, tuyệt đối không phải là hiện tượng từ cảnh giới Thiên Thần đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!
Mà là từ cảnh giới Thiên Thần tiến thẳng một bậc lên cảnh giới Nhân Vương!
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Vô số tia sét giáng thẳng xuống dưới, chẻ thanh kiếm của Kiếm Tiên Thiên Sơn ra làm bốn, năm phần!
Một luồng khí tức vô cùng bá đạo dâng lên từ dưới gót chân của Tiêu Chính Văn!
Chỉ thấy giữa không trung đột nhiên xuất hiện hàng nghìn ráng ngũ sắc, giống như trên bầu trời thắp lên vô số bóng đèn neon!
“Hiện tượng lạ của đất trời, Nhân Vương giáng thế?”
Gần như võ giả trên toàn thế giới đều đồng thanh phát ra những tiếng kinh hô!
Từ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, bỏ qua
Tiêu Chính Văn là người đầu tiên trong lịch sử!
Dù là những nhân vật lớn tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử cũng không có cách nào nhảy vọt qua ngưỡng cửa Bán Bộ Nhân Vương này!
Nếu không, với thực lực của cảnh giới Thiên Thần căn bản không thể chịu đựng sức mạnh lớn tới thế!
Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn lại phá vỡ được định luật cả nghìn năm không thay đổi.
Nhưng ráng ngũ sắc đó càng trở nên chói mắt hơn bên dưới ánh mặt trời!
Vào khoảnh khắc vô số ráng ngũ sắc này xuất hiện, Tiêu Chính Văn đã chính thức đặt chân lên cảnh giới Nhân Vương!
Hơn nữa, khí tức của Tiêu Chính Văn cũng hết sức ổn định, căn bản không hề rối loạn.
Điều này nói lên rằng, Tiêu Chính Văn không nguy hiểm gì tới tính mạng!
Lúc này, khí chất khắp người Tiêu Chính Văn đều hoàn toàn khác.
Uy thế không giận mà uy đó, ngay cả Đại trưởng lão và Tần Vũ bên dưới cũng suýt phải quỳ gối vái lạy!
“Rất khó sao?”