Chiến Thần Bất Bại

Chương 2806


trước sau

 

Ông lão ngồi trên ghế sô pha, thế nhưng khí tức bức người đó lại đủ để áp chế cả núi sông!

 

Ông lão đó chính là một cao thủ đẳng cấp ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai!

 

Mà nam thanh niên ở trước mặt ông ta chính là thế tử Chu Thuỵ Chân của nhà họ Chu!

 

Lúc này, trên mặt Chu Thuỵ Chân vẫn là một nụ cười bình thản, thế nhưng một cỗ sát khí vô hình lại đang sục sôi bên trong cơ thể hắn!

 

Ngay cả ông lão phía đối diện cũng cảm nhận được sự áp bức.

 

“Thế tử, quy tắc bên trong thánh vực đã bị người ta thay đổi rồi, chúng ta có cần chủ động xuất kích hay không?”

 

Ông lão chậm rãi mở to hai mắt, nói với vẻ mặt ngập tràn sát khí.

 

Chu Thuỵ Chân lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Tôi thấy có một số người nên vội hơn chúng ta! Ôi, cũng không biết kẻ bạo ngược từ đâu chui ra mà cứ phải phá vỡ sự bình yên và tĩnh lặng của nơi này!”

 

“Làm ruộng tán gái tử tế không được hay sao? Lại cứ phải đánh đánh giết giết, máu me nhiều biết bao nhiêu!”

 

“Thế tử, thực lực của người này không hề tầm thường, e rằng sẽ trở thành đối thủ đáng sợ nhất của chúng ta, theo tôi thấy, lựa chọn tốt nhất chính là liên thủ với hắn, tới lúc đó, lợi ích có thể phân chia bình đẳng!”

 

Ông lão nhíu mày nói.

 

Quy tắc của thánh vực không phải tuỳ tiện một người nào đó là có thể phá vỡ được.

 

Hơn nữa, đối phương lại ép cho thánh vực phải thay đổi quy tắc trò chơi, điều

này nói lên rằng đối phương vẫn chưa bị cảm giác áp bức cường đại giết chết!

 

Ngay cả ông lão cũng tự thấy hổ thẹn, bàn về thực lực thì đối phương rõ ràng mạnh hơn ông ta!

 

“Ừ, đây ngược lại không phải là một cách hay, lợi dụng hắn giúp chúng ta trừ khử Theodore?”

 

Chu Thuỵ Chân cười lạnh lùng nói.

 

“Lẽ nào thiếu chủ không cho rằng là do Theodore làm?”

 

Ông lão nghe vậy thì không khỏi nhíu mày nói.

 

“Hắn? Ha ha!”

 

Chu Thuỵ Chân vội vàng lắc đầu nói: “Nếu như hắn có bản lĩnh đấy thì còn phải khổ sở kinh doanh ở nơi này mấy chục năm hay sao? Tuyệt đối không thể!”

 

“Lẽ nào là người của phái Quang Minh?”

 

Đôi lông mày trắng của ông lão hơi nhíu lại, ngạc nhiên nói.

 

“Phái Quang Minh?”

 

Chu Thụy Chân nhìn chăm chú vào rượu vang trong ly, một lúc sau mới lắc đầu nói: “Không thể nào, phái Quang Minh đã từ bỏ Âu Lục kể từ sau khi Hạo Thiên Sáng Thế đến Hoa Quốc!”

 

“Kể từ khi linh khí khôi phục. Thập Tôn Quang Minh và Lục Tôn Hạo Thiên đều biến mất, bọn họ dường như còn có kế hoạch lớn hơn, cho nên không thèm để mắt tới việc tranh giành vận khí Âu Lục”.

 

Chu Thụy Chân phủ nhận suy đoán của ông lão.

 

Nghe lời, ông lão không khỏi nhíu mày.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện