Đúng lúc Tiêu Chính Văn uống xong một tách cà phê, định đứng dậy rời đi thì cửa quán cà phê bật mở, Ngụy Ngưng Nhi dẫn theo mấy cao thủ nhà họ Ngụy đi thẳng tới chỗ Tiêu Chính Văn.
Lúc Ngụy Ngưng Nhi vừa bước vào cửa, những vị khách ở các bàn gần đó đang thảo luận đều đứng dậy, biết điều rời khỏi quán cà phê.
“Anh Tiêu, tìm anh khó thật đấy!”
Ngụy Ngưng Nhi ngồi xuống đối diện Tiêu Chính Văn, mấy vị cao thủ bên cạnh cô ta cũng đứng chặn ở lối ra vào, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với ánh mắt không mấy thiện cảm.
“Anh Tiêu, cả Thiên Nam là địa bàn của nhà họ Ngụy chúng tôi, cho dù anh trốn ở đâu thì cũng không thể thoát khỏi sự chú ý của nhà họ Ngụy, tôi nghĩ có lẽ anh cũng biết mục đích chúng tôi tìm anh là gì!”
Nói xong, Ngụy Ngưng Nhi vẫy tay về hướng quầy bar, nhân viên phục vụ mang một tách cà phê đến.
“Thật xin lỗi, tôi thật sự không rõ cô Ngụy tìm tôi vì chuyện gì!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh trả lời.
“Anh Tiêu, chúng ta đều là người thông minh, không giấu gì anh, thực ra Long Nguyệt và Long Hình đều có tố chất siêu phàm, thậm chí còn thu hút sự chú ý của bố tôi!”
“Hơn nữa, đại sư Thiên Hoành cũng rất thích hai người họ, sẽ rất đáng tiếc nếu mầm giống tốt như vậy vị chôn vùi trong Điện Thần Long, anh Tiêu nghĩ sao?”
Ngụy Ngưng Nhi vừa khuấy cà phê vừa kiêu ngạo nói.
“Chôn vùi?”
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên, nhíu chặt mày nhìn Ngụy Ngưng Nhi.
“Anh Tiêu, thật ra trong lòng anh hiểu rõ hơn tôi, những gì thế tục có thể cho họ có hạn, nếu không sao họ vẫn còn quanh quẩn ở cảnh giới Thiên Thần?”
“Nếu cho họ bước vào nhà họ Ngụy thì họ có thể thu được rất nhiều tài nguyên và trận pháp bí
“Nhưng những tài nguyên này chẳng qua là chuyện vặt vãnh với nhà họ Ngụy chúng tôi. Cho dù nhà họ Ngụy không thể so bì với năm đại danh sơn, càng không thể so sánh với mười gia tộc lớn ở Âu Lục, lại chẳng thể so được với các thế lực lớn mạnh ở ngoài lãnh thổ”.
“Nhưng ít nhất sẽ mạnh hơn thế tục không chỉ một trăm lần, huống gì người duy nhất có thể khiến họ tiến bộ trong thế tục chỉ có một mình anh Tiêu”.
“Nhưng sức mạnh của một người quá nhỏ bé, không đáng kể, hơn nữa thứ cho tôi nói thẳng, dù là tu vi của anh Tiêu, tôi cũng không thể cân nhắc”.
Ngụy Ngưng Nhi hung hăng nói.
Dù thực lực của Tiêu Chính Văn có hơn người thì trong thánh vực cũng từng có không ít tin đồn về Tiêu Chính Văn.
Nhưng cẩn thận nghe ngóng thì Ngụy Ngưng Nhi mới biết Tiêu Chính Văn vừa không phải là đệ tử của năm đại danh sơn, vừa không phải là con cháu của gia tộc lớn.
Người như thế có thể phát triển được đến đâu?
Trên con đường võ thuật, chỉ có danh sơn chống lưng hoặc là con cháu gia tộc lớn mới có cơ hội vượt trội hơn người, đây là quy luật chưa bao giờ thay đổi từ xưa đến nay.
Đầu tiên nói về tài nguyên, năm đại danh sơn và các gia tộc lớn đã tích lũy được tài nguyên qua hàng nghìn năm, một nhân vật nhỏ trong thế tục chắc chắn không thể so bì được.