“Lại nói, đệ tử Thiên Minh Tử của Thiên Cung Bắc Cực cũng đã chết trong tay cậu Tiêu, đối với cậu mà nói thì hai chuyện này đều cực kỳ bất lợi!”
“Nếu như cậu Tiêu có thể đáp ứng đề nghị của Đế Vương Các chúng tôi, tới lúc đó, Đế Vương Các nhất định sẽ tự mình ra mặt dẹp yên chuyện này cho cậu Tiêu!”
“Tôi tin rằng chắc hẳn cậu Tiêu cũng nghe nói tới Đế Vương Các chúng tôi từ hai người Lý Chính Đạo và Chu Chấn Long rồi”.
“Với địa vị của Đế Vương Các, chỉ cần một câu nói, nhà họ Tư Mã và Thiên Cung Bắc Cực tuyệt đối sẽ không vì chuyện quá khứ mà làm khó cậu Tiêu!”
“Dù là bên phía cổ tộc nhà họ Ấn và huyết tộc thì Đế Vương Các cũng có thể ra mặt nói đỡ, mọi người hoàn toàn có thể dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp, không biết ý của cậu Tiêu thế nào?”
Thấy Tiêu Chính Văn trầm mặc hồi lâu, Bạch Chiến Sinh dứt khoát quăng mồi nhử về phía anh!
Những lời này của Bạch Chiến Sinh tuyệt đối không phải là ăn nói bừa bãi, với danh vọng và tầm ảnh hưởng của Đế Vương Các, nếu như thật sự nói đỡ cho Tiêu Chính Văn một câu thì dù những thế lực này hận Tiêu Chính Văn tới tận xương tuỷ thì cũng phải cân nhắc cẩn thận!
Vì Tiêu Chính Văn mà đắc tội với Đế Vương Các thì chẳng khác gì vứt quả dưa để nhặt hạt vừng!
Huống hồ, vì một kẻ đã chết mà đối địch với những người đang sống vốn không phải phong cách hành sự nhất quán của các gia tộc lớn vùng ngoài lãnh thổ này!
“Ông Bạch nói chí phải, vì an nguy của người dân Hoa Quốc, tôi đồng ý với đề nghị của ông Bạch!”
Tiêu Chính Văn vừa mới thốt ra, đừng nói là Bạch Chiến Sinh ngẩn ra tại chỗ mà ngay cả Tần Vũ cũng sửng sốt!
Ban nãy ở bên trong điện thoại, rõ ràng anh ta nghe thấy một
Anh ta không tin Tiêu Chính Văn không nhìn ra được mục đích thật sự của mấy người này!
Lẽ nào Tiêu Chính Văn…
Thật ra Tiêu Chính Văn cũng chẳng phải không từng nghĩ tới những điều này, hơn nữa bảo toàn cho Thiên Tử cũng luôn là giới hạn trước giờ của Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng cục diện của thế giới hiện tại đã phát sinh chuyển biến rất lớn, dù là Âu Lục hay Mỹ Lục thì dường như đều bị thế lực vùng ngoài lãnh thổ xâm nhập thành công cả rồi.
Hiện tại bên có quyền tiếng nói thật sự ở Âu Lục đã không còn là vương thất các nước mà là bù nhìn mà những thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ kia dựng nên.
Mà Phi Lục dường như cũng hoàn toàn thất thủ, gần như quá nửa lãnh thổ đều trở thành địa bàn của thế lực vùng ngoài lãnh thổ!
Còn về Mỹ Lục thì càng chẳng thể đối kháng, đã hoàn toàn nghiêng về phía thế lực vùng ngoài lãnh thổ luôn rồi.
Dưới tình cảnh như thế này, Hoa Quốc căn bản không thể chỉ lo thân mình, nếu cứ khăng khăng làm theo ý mình, ngược lại sẽ khiến cho Hoa Quốc trở thành cái gai trong mắt cả thế giới!
Mặc dù Tiêu Chính Văn đã trải qua hàng trăm trận đấu, thế nhưng anh càng hiểu rõ hơn ai trong khói lửa chiến tranh thì muôn dân vẫn là những người thống khổ nhất!
Để cho Đế Vương Các vào Hoa Quốc cũng là hạ sách của Tiêu Chính Văn!