Thấy mình bị mọi người phớt lờ, Bạch Chiến Sinh cũng không khỏi nhíu mày.
“Im lặng!”
Tiêu Chính Văn thờ ơ nói hai chữ, mặc dù giọng anh không lớn, nhưng chỉ là hai chữ rất bình thường đã khiến mọi người lập tức im lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Chỉ riêng điểm này cũng không khó nhận ra Tiêu Chính Văn có uy danh cao đến mức nào ở thế tục.
Ngay cả Bạch Chiến Sinh đứng trên sân cũng híp mắt liếc nhìn Tiêu Chính Văn.
Phải biết mặc dù đám người này rất bình thường ở đây, nhưng nếu so ra thì có ai không phải là nhân vật tầm cỡ khuấy động mưa gió chứ?
Huống gì bốn gia tộc lớn cũng đang ở đây, ai có thể khiến bốn gia tộc lớn cúi đầu chịu thua?
Người có thể khiến mọi người bình tĩnh cũng chỉ có một mình Tiêu Chính Văn.
Không chỉ là Bạch Chiến Sinh mà ngay cả đại diện của năm đại danh sơn và võ tông cũng đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt đố kỵ.
Ngay cả họ cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại có uy danh và tầm ảnh hưởng đến như vậy.
Nhưng ngay sau đó Bạch Chiến Sinh cười khẩy, không lâu nữa mấy người này sẽ không còn nhớ một người như Tiêu Chính Văn nữa.
Với kinh nghiệm nắm quyền ngoài lãnh thổ hàng ngàn năm của ông ta, lẽ nào không đánh lại một tên nhóc sao?
Cái thứ gọi là uy tín này thường chỉ là một thói quen mà thôi, chỉ cần loại bỏ Tiêu Chính Văn ra khỏi tầm nhìn của tất cả mọi người, không lâu nữa e là lời nói của Tiêu Chính Văn sẽ không còn giá trị với mấy người này nữa.
“Các vị, tôi cũng biết rõ mọi người rất tin tưởng vào vua Bắc Lương, cũng mong có thể được vua Bắc Lương bảo vệ, nhưng dù sao cậu Tiêu cũng là người bận rộn”.
“Bây giờ khắp nơi trên thế giới đều có cao thủ về từ ngoài lãnh thổ, cậu Tiêu đưa ra quyết định này cũng
“Tôi ở đây đảm bảo với mọi người, chỉ cần có võ tông hoặc có người của Đế Vương Các ở đây, mọi người có thể được đảm bảo an toàn về mạng sống và tài sản của mình”.
“Hơn nữa tôi còn tuyên bố một tin tốt hơn, cho dù là năm đại danh sơn hay Đế Vương Các thì cũng đều mở cửa hoàn toàn cho người dân cư trú”.
“Chỉ cần muốn tập võ tăng cường sức khỏe, cho dù tố chất tốt hay không, chúng tôi cũng đều giúp đỡ, chỉ cần con của mọi người đồng ý đi theo con đường võ thuật, chúng tôi chắc chắn sẽ giúp”.
“Mục tiêu của chúng tôi là làm cho tất cả người dân Hoa Quốc đều có khả năng tự bảo vệ mình, đều có khả năng sống cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy trong tình hình phức tạp này”.
“Hơn nữa chúng tôi cùng quản lý với giới chính trị chứ không phải một mình đưa ra quyết định, thế nên tuyệt đối không xảy ra hành vi ức hiếp người dân lần nữa. Một khí phát hiện, dù bên phía võ tông không cho truy cứu, Đế Vương Các cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ”.
“Dĩ nhiên chúng tôi cũng nghe theo nguyện vọng từ khắp nơi, nếu nơi nào muốn được vua Bắc Lương bảo vệ, chúng tôi cũng sẽ suy xét đến ý kiến của mọi người”.
“Và tất nhiên quyền quyết định vẫn nằm trong tay vua Bắc Lương”.
Nói rồi Bạch Chiến Sinh mỉm cười nhìn Tiêu Chính Văn.
Vì đó là quy luật chung, với tư cách là vua Bắc Lương, chắc chắn Tiêu Chính Văn có đủ tư cách để vạch ra phạm vi thế lực của mình.