“Các vị, trận chiến sắp bắt đầu, chúng ta đi thôi”.
Nói rồi Trương Lăng Phong nhận lấy một cái hộp màu đen từ trong tay một người nhà, rồi sải bước đi ra ngoài.
Lúc này đã có rất đông người đứng ở ngoài cửa học viện kiếm thuật Thiên Sơn vừa được xây dựng lại.
Với sự quay lại của các cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, không ít các thế lực ngoài lãnh thổ cũng quay về thế tục, mấy chục gia tộc ở Hoa Quốc cũng lần lượt cử người quay về thế tục mở đường trước.
Thế nên lần này tham gia trận chiến không chỉ có võ tông thế tục mà còn có các gia tộc ngoài lãnh thổ.
Ngay khi Trương Lăng Phong và người bên võ tông xuất hiện trong đám đông, người nhà họ Khổng cũng theo sau đi vào hiện trường.
Khổng Vạn Thắng, Khổng Hựu Bang và Hứa Văn Long xuất hiện lập tức gây ra một cơn chấn động không nhỏ.
“Người nhà họ Khổng cũng đến rồi à?”
“Đó chẳng phải là Hứa Văn Long lúc trước vừa đột phá cảnh giới Nhân Vương cấp bốn sao? Lẽ nào hắn cũng muốn tham gia trận đấu?”
“Không phải có quy tắc là lưu truyền của thế tử không thể tham gia trận đấu sao?”
“Đúng thế, nhưng Hứa Văn Long không phải là thế tử. Cô từng nghe nói ngoài lãnh thổ có gia tộc nào họ Hứa chưa?”
Mọi người không khỏi bắt đầu bàn tán.
Cũng có ngày càng nhiều người bỗng nhận ra tại sao nhà họ Khổng lại thu nhận Hứa Văn Long.
“Nếu Hứa Văn Long cũng tham gia trận đấu lần này thì chẳng phải thế tục của chúng ta sẽ chịu thiệt rồi sao? Chúng ta đi đâu tìm một cao thủ Nhân Vương cấp bốn lên sân đây?”
“Đây rõ ràng là do các gia tộc ngoài lãnh thổ bày mưu tính kế, trước tiên cử cao thủ ra đánh bại toàn bộ thế hệ trẻ trong thế tục của chúng ta, sau đó làm như bố thí chúng ta, chiêu mộ hết những người tài giỏi trong chúng ta bán mạng cho chúng”.
“Ừ, nói không sai! Đám người ngoài lãnh thổ này quả nhiên là tính kế hay đấy!”
Người trong võ tông cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi.
Dù sao thực lực của hai bên đều đặt ra ở đó, dù là Trương Lăng
“Các vị đừng lo lắng, tôi nghĩ anh Tiêu chắc chắn sẽ không vắng mặt trong sự kiện trọng đại này”, Trương Lăng Phong cười mỉa nói.
Chỉ cần có Tiêu Chính Văn ở đây thì bàn tính như ý của các gia tộc ngoài lãnh thổ này đừng hòng thực hiện.
“Anh chính là Trương Lăng phong hôm nay đã vượt cảnh giới đột phá à?”
Trương Lăng Phong vừa dứt lời, Hứa Văn Long đã quay sang nhìn Trương Lăng Phong, trầm giọng hỏi.
Nghe thấy lời này, Trương Lăng Phong quay đầu liếc nhìn Hứa Văn Long, mặc dù biết rõ Hứa Văn Long ngập tràn ý thù địch, thế nhưng Trương Lăng Phong cũng chỉ có thể cười cho qua chuyện!
Dù gì Hứa Văn Long cũng là kẻ có tiềm lực mạnh nhất trong lớp thanh niên mà hắn từng gặp.
Trận đấu này có thể nói là trước nay chưa từng có trong thời kỳ hoàng thịnh của thế tục suốt cả trăm năm trở lại đây, có thể gặp được đối thủ như vậy, đối với Trương lăng Phong mà nói là buồn vui lẫn lộn!
Chỉ xét từ phương diện thiên bẩm, Trương Lăng Phong đã tư thấy hổ thẹn mình không bằng rồi, dù gì hắn cũng nhờ có bí dược của nhà họ Trương nên mới liên tục đột phá, mà Hứa Văn Long lại hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân!
Mà lúc này, Tiêu Chính Văn đã tới một khách sạn xa hoa ở dưới chân Thiên Sơn, trên chiếc bàn đặt trước mặt anh bày la liệt đủ loại tư liệu.
Bên trong vừa có sơ yếu lý lịch của lớp thanh niên trong thế tục, cũng có cả giới thiệu chi tiết về thế hệ thanh niên của vùng ngoài lãnh thổ.
“Cậu Tiêu, thật ra Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng có lã là những người kiệt xuất nhất của thế tục trong trận đấu lần này rồi.”