“Lỡ như Tiêu Chính Văn chịu nhượng bộ, rồi xin lỗi ông, sợ là Đế Vương Các cũng không thể làm gì được hắn!”, người hầu chau mày nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Xin lỗi ư?”
Trên mặt Triệu Kế Hồng lộ ra vẻ nham hiểm nói: “Sao Tiêu Chính Văn có thể xin lỗi tôi được chứ? Từ những gì tôi biết về cậu ta, cậu ta nhất định sẽ ra tay với Triệu Khang!”
“Chỉ cần cậu ta dám ra tay, thì thật đúng như mong muốn của tôi!”
Triệu Kế Hồng càng nói càng đắc ý, thậm chí ngay cả ly trà trên bàn cũng vô tình bị ông ta làm đổ.
“Ý ông là mong Tiêu Chính Văn ra tay?” người hầu càng không hiểu ý đồ của Triệu Kế Hồng.
Cho dù có thêm Triệu Khang, thì bên Triệu Kế Hồng vẫn không thể chiếm ưu thế, lấy hai chọi ba, thậm chí là lấy hai chọi bốn, thì làm sao có cơ hội thắng chứ?
“Hừ, không sai! Nếu cậu có thể giết Triệu Khang giống như giết Haig thì càng tốt! Nếu vậy, nhà họ Triệu chắc chắn sẽ tức giận, đến lúc đó…ha ha ha!”
Nghe thấy những lời này, người hầu bên cạnh cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Triệu Kế Hồng!
Thế lực của nhà họ Triệu, quả thật không thể nào so với Tiêu Chính Văn bây giờ, từ khi nhà họ Triệu làm chủ vùng ngoài lãnh thổ, đã gặp phải bao nhiêu đối thủ, có bao nhiêu người muốn tống khử nhà họ Triệu ra khỏi hoàng tộc!
Nhưng kết quả như thế nào?
Có ai không bị tiêu diệt bởi tay của nhà họ Triệu?
Đúng là bên cạnh Tiêu Chính Văn có cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, nhưng cũng chỉ có ba người mà thôi, nhà họ Triệu tùy ý chỉ tay một cái đã có thể kêu gọi không dưới mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng!
Sao Tiêu Chính Văn có thể so sánh được?
“Hay cho việc mượn dao giết người đấy! Vẫn là chưởng giáo thông minh”, người hầu nhe răng cười nói.
Hai giờ sau, các truyền thông lớn gần như phát đi tin tức cùng một lúc, Triệu Khang – nhà họ Triệu ở Đế Vương Các đích thân ra mặt, yêu cầu Tiêu Chính Văn lập tức đến trang viên ngoại thành phía Tây Long Kinh quỳ xuống xin lỗi Triệu
Hơn nữa còn phải quỳ trước mặt Triệu Kế Hồng để cho ông ta đánh cho đến khi Triệu Kế Hồng hài lòng mới thôi.
Đọc được tin tức này, dường như cả Hoa Quốc đều chấn động, Tiêu Chính Văn có thân phận gì, là vua Bắc Lương đấy, cũng chỉ cách vị trí Thiên Tử có vài bước mà thôi.
Với thanh danh của Tiêu Chính Văn ở Hoa Quốc, ai mà dám bảo anh quỳ xuống? Chứ đừng nói đến việc đánh Tiêu Chính Văn.
Không chỉ là người dân Hoa Quốc bàn luận về chuyện này mà ngay cả võ tông bỗng chốc cũng chia thành hai phe.
Trong đó một phe bảo vệ Tiêu Chính Văn, ai nấy cũng đều tức giận.
Họ đều biết rất rõ tại sao trước đó Tiêu Chính Văn lại đánh Triệu Kế Hồng, thay vì nói Tiêu Chính Văn bắt nạt người Đế Vương Các chi bằng nói Triệu Kế Hồng tự chuốc lấy.
Còn quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn thì là do Triệu Kế Hồng vốn dĩ muốn dùng bí cảnh Tung Sơn để hại chết Tiêu Chính Văn.
Nhưng không ngờ bị Tiêu Chính Văn hại ngược lại.
Mọi chuyện đều do Triệu Kế Hồng tự chuốc lấy, không thể trách Tiêu Chính Văn được.
Một phe khác thì lại cực kỳ vui mừng.
Từ khi Tiêu Chính văn giết Haig, khống chế đám người Triệu Kế Hồng, thanh danh của Tiêu Chính văn càng được nhiều người biết đến.
Bây giờ người võ tông bọn họ bị người dân ở thế tục xem thường, ngay cả đứa trẻ năm tuổi cũng dám cười nhạo họ.
Cũng may cuối cùng Đế Vương Các cũng cử cao thủ ra tính sổ với Tiêu Chính Văn, cuối cùng họ cũng có thể trút cơn giận này.
Từng giây từng phút trôi qua, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Long Kinh, Thiên Hà Đạo Quân và Độ Ách Chân Quân thậm chí còn đến trang viên của Bạch Chiến Sinh trước để đợi xem trò cười của Tiêu Chính văn.