Nghe nói người tiếp theo sẽ là Tiêu Chính Văn, Tư Mã Nghê Thường khẽ cau mày nói: “Tôi nghe nói người này rất mạnh, rất nhiều gia tộc thế gia lớn ngoài vùng lãnh thổ đều chịu thiệt rất lớn dưới tay hắn!”
“Cách đây không lâu, nghe nói Bạch Chiến Sinh cũng bị hắn bày mưu tính kế. Chúng ta không phải nên thay đổi chiến lược sao, nếu không, ngộ nhỡ…”
Tư Mã Nghê Thường chưa kịp nói xong, Tư Mã Thụy đã bĩu môi, cười nhạt: “Ngộ nhỡ? Ngộ nhỡ gì chứ? Nhà họ Khổng thì sao?”
“Cậu chủ nói rồi, chúng ta càng tỏ ra điên cuồng ngang ngược, nhà họ Khổng sẽ càng ngoan ngoãn vâng lời! Vừa rồi không phải đã xác nhận với cô rồi sao?”
“Vừa rồi tôi ngồi lên vị trí chủ nhà của Khổng Vạn Thắng, người nhà họ Khổng nhiều như vậy, có ai dám hé răng nửa lời sao? Đến nhà họ Khổng cũng nằm trong sự tính toán của cậu chủ, một tên Tiêu Chính Văn cỏn con thì có là gì?”
“Tác dụng của bọn họ chẳng qua là giúp cậu chủ lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn, nếu không phải như vậy, cô nghĩ cậu chủ sẽ giữ bọn họ lại sao? Thật nực cười!”
Tư Mã Thụy cười tự đắc.
Cho dù trước đó ngoài vùng lãnh thổ đã có rất nhiều tin đồn liên quan đến Tiêu Chính Văn, nhưng kẻ chịu tổn thất trong tay Tiêu Chính Văn chỉ là tiểu nhân vô danh mà thôi!
Tư Mã Tư hoàn toàn khác với bọn họ, hơn nữa, thế lực nhà họ Tư Mã rất lớn, không chỉ có nhiều đệ tử ngoài vùng lãnh thổ, mà ở thế giới tục cũng có rất nhiều người chống lưng!
Cho dù là tiềm lực tài chính, tài nguyên hay vũ lực thì trong số những thế gia bị Tiêu Chính Văn trừng trị kia, thế gia nào có thể so sánh với nhà họ Tư Mã?
“Nghe anh nói như vậy, quả thật có lý, lúc nãy tôi có nhìn lén, biểu cảm của những người nhà họ Khổng kia rất đặc sắc!”
Tư
“Ngay cả nhà họ Khổng cũng như thế, cô cho rằng Tiêu Chính Văn còn có thể có bản lĩnh gì? Trước kia, hắn dám không thèm để ý đến những thế gia kia là vì hắn biết rõ, những người mà hắn đối mặt với chẳng qua chỉ là những kẻ vô dụng thôi”.
“Nhưng cậu chủ lại khác, từ trước đến nay, đều được nhà họ Tư Mã giấu kỹ, mà lần này trở về thế giới tục là để gánh vác trên vai một sứ mệnh quan trọng!”
“Chống lại cậu chủ chính là chống lại nhà họ Tư Mã. Hắn không có hậu thuẫn cũng không có lai lịch thì có tư cách gì để trở thành kẻ thù của nhà họ Tư Mã chúng ta? Trừ khi hắn điên rồi!”
Mà lúc này, trong tổng bộ của tập đoàn Vy Nhan ở Giang Trung, Tần Vũ đang dẫn hai người trẻ tuổi vào phòng họp, trò chuyện với Tiêu Chính Văn.
Hai người trẻ tuổi bên cạnh anh ta, một người là Thành Kế Hào – người thừa kế của nhà họ Thành có quan hệ gắn bó chặt chẽ với nhà họ Quý!
Người còn lại là Trương lăng Phong của nhà họ Trương ở Thiên Sơn!
Chỉ là, so sánh một chút thì thần sắc của Trương Lăng Phong có phần mất tư nhiên hơn, dù sao trước đây, giữa nhà họ Trương và Tiêu Chính Văn cũng đã có quá nhiều ân oán!
Nhưng Tiêu Chính văn lại không nói lời nào, liên tục ra tay giúp đỡ nhà họ Trương, mặc dù nhà họ Trương đã rất nhiều lần cảm ơn Tiêu Chính Văn, nhưng một lời cảm ơn qua loa lấy lệ sao có thể được?
Có điều Tiêu Chính Văn lại quá hoàn hảo, tặng quà thì hầu như không có thứ gì có thể lọt vào mắt Tiêu Chính Văn, đưa tiền thì người ta lại là vua Bắc Lương, thiếu tiền sao?