Chiến Thần Bất Bại

Chương 4789


trước sau

Chương 4789

 

“Hôm nay điện Thành Hoàng thật náo nhiệt nên tôi cũng muốn đến góp vui, thả lỏng xương cốt. Sao thế? Ông có ý kiến gì à?” Thánh Mẫu Đẩu Nguyên nhìn Tả Thiên Hựu, khiến đám người phía sau sợ đến mức mồ hôi như mưa.

 

Ông ta nào dám phản đối.

 

Người phụ nữ này nổi tiếng hung ác ở âm phủ, chỉ cần không nghe lời sẽ hủy diệt cả gia tộc. Như vậy còn chưa đủ, cho dù là linh hồn, cũng sẽ bị bà ta bắt xuống địa ngục hỏa diệm, cho đến khi linh hồn bị hủy hoại hoàn toàn mới thôi.

 

“Không… tôi không dám! Tôi chỉ muốn hỏi Thánh Mẫu đến để giúp Tiêu Chính Văn sao?” Mặc dù La Thiên Hựu sợ hãi, nhưng ông ta vẫn phải hỏi rõ mục đích của Thánh Mẫu Đẩu Nguyên.

 

“Ông dám thăm dò ý của tôi sao? Còn không mau cút ra cho tôi!” Thánh Mẫu Đẩu Nguyên quát lớn, La Thiên Hựu vội vàng lùi ra sau mấy bước, không dám nói bậy bạ nữa.

 

Mặc dù bà ta không nói rõ, nhưng người tinh ý có thể hiểu được mục đích lần này đến đây của bà ta là để giúp đỡ Tiêu Chính Văn.

 

Cục diện lập tức thay đổi, có thêm Thánh Mẫu Đẩu Nguyên và Hiên Viên Ngự, cục diện càng trở nên tế nhị hơn.

 

Ngay cả mười vị phán quan cũng trở nên nghiêm nghị.

 

Diễn biến của chuyện này nằm ngoài dự đoán của đám người điện Thành Hoàng, ai có thể ngờ rằng Thánh Mẫu Đẩu Nguyên lại đột nhiên đứng về phía Tiêu Chính Văn vào thời khắc then chốt này chứ?

 

“Các người thật sự cho rằng tôi không có chỗ dựa ở âm phủ, mà lại dám một mình xông vào ứng chiến sao?” Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Chuyện này thật ra có liên quan đến nhà họ Bạch.

 

Trương Nghi từng

đến âm phủ cùng Thủy Hoàng Đế, hơn nữa còn có giao tình với rất nhiều người.

 

Thánh Mẫu Đẩu Nguyên luôn ngưỡng mộ dáng vẻ anh dũng của Trương Nghi, trong hàng nghìn năm qua, hai người vẫn luôn trao đổi thư từ, vì vậy lần này Thánh Mẫu Đẩu Nguyên cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Như Tiêu Chính Văn đã nói, nếu không chắc chắn, sao anh có thể một mình đến âm phủ?

 

Tất cả những điều này là kết quả của một quá trình chuẩn bị lâu dài, từ khi điện Thần Long tiến vào Đế Khư, Trương Nghị và Tiêu Chính Văn vẫn chưa từng cắt liên lạc.

 

Chỉ là người ngoài không biết mà thôi.

 

“Cái gì? Cậu… thì ra cậu đã sắp xếp hết mọi chuyện rồi!” lúc này, La Thiên Hựu mới ngộ ra.

 

Lúc trước, bọn họ đã thiết kế sẵn bẫy để Tiêu Chính Văn nhảy vào, nhưng đến bây giờ bọn họ mới nhận ra người mắc bẫy là bọn họ.

 

Tiêu Chính Văn không chỉ có sự ủng hộ của tộc Hiên Viên, mà còn có sự giúp đỡ của Thánh Mẫu Đẩu Nguyên. Có thể nói bọn họ mới là người trộm gà không được còn mất nắm gạo!”

 

Bây giờ Đẩu Nguyên Thánh Mẫu đã đích thân đến, dù là Tả Bạch Đào ra mặt cũng thấp kém hơn người ta.

 

Huống gì lúc này Tả Bạch Đào không ở điện Thành Hoàng mà đang ở chỗ Sở Giang Vương bàn luận về vấn đề làm thế nào thâu tóm vùng ngoài lãnh thổ và thế tục sau khi Tiêu Chính Văn chết.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện