Chương 957: Vẫn còn cường giả trở về sao?
Ngay khi mấy người đó đang bàn luận sôi nổi thì trong hẻm núi, Card King đã bắt đầu có động tĩnh!
Khí thế trên người ông ta đột nhiên tăng vọt, sức mạnh của cảnh giới Thiên Vương lan ra toàn bộ hẻm núi!
Kiểu uy hiếp kinh hoàng đó khiến tất cả những ai đang theo dõi trận đấu đều cảm thấy rợn tóc gáy, thậm chí cả người đều run bần bật!
Những người bình thường như Orison đều sợ hãi đến mức quỳ xuống và không thể không bò lăn ra đất!
Loại sức mạnh này quá kinh khủng!
Lúc này, Card King vặn cổ, siết chặt nắm đấm, trong mắt hiện lên sát khí kinh người, ông ta nói với Tiêu Chính Văn: “Tiếp theo, mày hãy tận hưởng niềm vui chiến đấu đi!”
Bùm!
Vừa dứt lời, Card King đã lao ra!
Giây phút đó, bóng người của ông ta còn nhanh hơn cả tia chớp!
Ngay khoảnh khắc ông ta lao đến, mặt đất bị dẫm thành những rãnh nứt đáng sợ!
Cùng lúc đó! Cú đấm của Card King trong tích tắc đã từ trên trời giáng xuống và nổ về phía Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn cau chặt lông mày. Nhanh quá, mạnh quá.
Một cú đấm này, anh chỉ có thể né tránh một cách bị động, hoàn toàn không có thời gian để chống lại!
Ầm!
Cú đấm này của Card King nện thẳng xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu hình tròn, khiến cho đá vụn văng khắp xung quanh!
Tiêu Chính Văn đã né được nó một cách miễn cưỡng!
Tuy nhiên, ngay sau đó, những cú đấm mạnh mẽ dồn dập của Card King liên tục nện về phía Tiêu Chính Văn!
Bùm bùm bùm!
Cả hẻm núi đều là âm thanh va chạm của những cú đấm!
Chỉ trong chốc lát mặt đất đã bị nổ tung thành hàng trăm hố sâu!
Về phần Tiêu Chính Văn, mặc dù lần nào anh cũng có thể tránh được, nhưng càng về sau, anh càng cảm thấy bất ngờ và mệt mỏi!
Trạng thái chiến đấu của Card King quá mạnh mẽ quá hung dữ!
Đây là cường giả trở về từ chiến trường ngoài lãnh thổ sao?
“Vua Bắc Lương của Hoa Quốc! Mày chỉ biết chạy trốn như vậy thôi sao?”
Card King gầm lên!
Ngay lập tức, ông ta nện một đấm và nổ tung về phía trước!
Với cú đấm này, Tiêu Chính Văn lo lắng né tránh, cả người nhanh chóng lùi về phía sau mười mấy mét!
Anh nhìn chằm chằm vào Card King ở phía đối diện với ánh mắt lạnh băng.
Card King cũng nhìn anh chằm chằm, trên người mang theo sự thù địch và sát khí ngút trời, ông ta nói: “Hoa Quốc chỉ toàn những kẻ hèn nhát! Một kẻ nhát gan như mày không xứng trở thành chủ soái của chiến khu Hoa Quốc!”
Tiêu Chính Văn nhíu mày, anh đột ngột bước ra, sức mạnh của cảnh giới Thiên Vương trên người anh lập tức bộc phát!
Lúc này, sức mạnh trên người Tiêu Chính Văn trực tiếp đối đầu với sức mạnh trên người Card King!
“Người Hoa Quốc không phải kẻ hèn nhát! Nếu ông muốn đánh thì tôi sẽ đánh với ông đến cùng!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, rồi chủ động tấn công về phía trước!
Bùm!
Ngay lúc đó, cả người Tiêu Chính Văn tràn ngập sát khí khủng khiếp, giống như một thanh kiếm sắc bén, lao thẳng về phía Card King!
Card King chế nhạo: “Muốn chết hả?”
Trong tích tắc, ông ta cũng bổ nhào ra!
Bùm bùm bùm!
Hai người đột nhiên bắt đầu một trận chiến khốc liệt!
Mỗi một cú đấm đều nện thẳng vào cơ bắp!
Mỗi một cú đấm đều đủ để mở núi!
Mỗi một cú đá đều đủ để khiến cho mặt đất phải rung chuyển!
Toàn bộ trận chiến kéo dài trong mười phút!
Sau một tiếng nổ, hai người đột nhiên tách ra!
Cả người Tiêu Chính Văn đều là dấu vết của những nắm đấm, hai mắt đỏ bừng, anh giơ tay lau vết máu tràn ra ở khóe miệng!
Card King ở phía đối diện đương nhiên cũng không khá hơn là bao, khóe miệng hốc mắt đều là máu tươi!
Ông ta rất tức giận!
Ông ta chưa bao giờ gặp phải đối thủ khó nhằn như vậy trên chiến trường ngoài lãnh thổ!
Không ngờ, sau khi rời khỏi chiến trường ngoài lãnh thổ, ông ta còn có thể gặp phải một sự tồn tại gai góc như Tiêu Chính Văn!
Trên chiến trường ngoài lãnh thổ, Card King còn có danh hiệu là Ma Vương!
Kẻ địch chết trong tay ông ta, dù không đến mười nghìn thì cũng có đến vài nghìn!
“Không ngờ, tao đã đánh giá thấp mày! Vua Bắc Lương, mày quả nhiên rất mạnh! Một cường giả như mày cũng coi như có chỗ đứng ở chiến trường ngoài lãnh thổ!”
Card King lau vết máu trên khóe miệng, lộ ra vẻ mặt giễu cợt đáng sợ, ông ta nói: “Thật đáng tiếc! Hôm nay, mày chắc chắn phải bỏ mạng ở chỗ này! Người có sức mạnh như mày, nếu không phải là người của Mễ Quốc tao, thì nhất định phải bị diệt trừ! Huống hồ, mày còn là người Hoa Quốc!”
Dứt lời, khí thế trên người Card King đột nhiên bị áp chế!
Tiêu Chính Văn cau mày cười khẩy: “Trong từ điển của bản soái không có từ ‘chết’!”
Nói xong!
Card King đã tấn công!
Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Chính Văn chẳng những không rút lui mà còn tiến lên, anh cũng lao về phía trước!
Bùm!
Hai người va vào nhau, nắm đấm cũng va chạm, hai chân cũng đá mạnh vào nhau!
Toàn bộ trận chiến đã bước vào giai đoạn khốc liệt nhất!
Trên sườn núi, các cường giả trên chiến trường ngoài lãnh thổ, lúc này cũng cau mày nói:
“Không ngờ vua Bắc Lương này lại hùng dũng như vậy, có thể chiến đấu bất phân thắng bại với Card King!”
“Vậy chúng ta phải làm gì? Có cần phải ra tay không?”
“Chờ đã! Card King có thể ứng phó được!”
Trong lúc mấy người đó đang bàn tán thì trong hẻm núi, Card King và Tiêu Chính Văn đã đấu với nhau hàng trăm hiệp!
Cả người bọn họ đều bị thương!
Ầm!
Lúc Tiêu Chính Văn vung tay lên, con dao quân đội năm cạnh tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo bật ra, rồi đâm thẳng về phía ngực của Card King!
Nhìn thấy cảnh này, Card King lập tức giơ tay và nắm về phía trước!
Trong phút chốc, con dao quân đội năm cạnh đang đâm đến bỗng bị