Chiến Thần Đỉnh Cấp

Rời Nhà


trước sau

CHƯƠNG 10: RỜI NHÀ

Hà lãnh nghe hắn nói như thế, trong lòng run lên, lúc đó xác thực hắn ta có nói muốn giết Diệp Hàn, nhưng cái này chỉ là lúc tức giận nhất thời mà nói ra thôi, bảo hắn ta giết Diệp Hàn một cách trắng trơn, hắn ta cũng không dám.

Người đàn ông trung niên kia ý thức được không hay rồi, lúc nãy con của ông ta cũng không nói chi tiết này cho ông, chỉ nói mình bị Diệp Hàn đánh cho tàn phế, hai người hầu kia bị giết.

Đang lúc ông chuẩn bị biện giải, từ trong nhà họ Diệp có vài người đi ra, trong đó có một người là gia chủ nhà họ Diệp, Diệp Hải

Diệp Hải nhìn một vòng xung quanh rồi nói: “Sao lại thế này?”

“Diệp gia chủ, anh đến đúng lúc...”

Người đàn ông trung niên vừa muốn mở miệng, đã bị Lý Phúc gầm lên đánh gãy: “Câm miệng!”

Trong lúc nhất thời, người đàn ông trung niên Khai Võ cảnh tầng thứ bảy này bị rống đến mức giật mình, đợi lúc ông ta phản ứng lại, Lý Phúc đã giải thích xong sự việc.

“Giết thiếu gia nhà họ Diệp chúng ta?”

Diệp Hải trừng mắt, Diệp Hàn tuy rằng thức tỉnh phế võ hồn, nhưng dù sao cũng là cháu của ông ta, sao có thể muốn nói giết là giết?

“Ừng ực.”

Người đàn ông trung niên nuốt ngụm nước bọt, lần này nhà họ Diệp có lý, bây giờ Diệp Hải rõ ràng cũng đang giúp đỡ Diệp Hàn, chỉ sợ công đạo này đòi không được.

“Lần này là nhà họ Hà chúng ta không đúng, sau này sẽ gửi lễ vật bồi thường tới!”

Người đàn ông trung niên nói xong, rồi xoay người, chuẩn bị dẫn người rời đi.

“Cha, người...”

Hà lãnh vội vàng kêu lên.

“Câm miệng, chúng ta đi!” Người đàn ông trung niên gầm lên một câu, trực tiếp mang theo người rời đi.

Về phần Diệp Hải và Lý Phúc, cũng không phái người ngăn lại.

Sau khi người nhà họ Hà rời khỏi, Diệp Hải dừng mắt trên người Diệp Hàn, nói: “Diệp Hàn, đi theo ta một chuyến.”

“Dạ!”

Diệp Hàn gật đầu, hắn biết cái gì nên tới thì sẽ tới.

Diệp Hải mang Diệp Hàn đi đến một bên, sau đó nói: “Cháu cũng biết ta tìm cháu là có việc gì đúng không?”

“Biết ạ!” Diệp Hàn đáp một câu.

“Lúc nãy ta đã thương lượng với hai vị trưởng lão trong tộc, cháu có thể tiếp tục ở lại nhà họ Diệp, nhưng tài nguyên tu luyện hàng tháng sẽ giảm xuống còn mười lượng. Thứ hai cháu có thể đi để ý sản nghiệp của gia tộc ta, chúng ta có một cửa hàng tạp hóa nhỏ ở thành đông, nếu cháu qua đó, mỗi thàng ba mươi lượng...” Diệp Hải nói thẳng.

Diệp Hàn biết, Diệp Hải vẫn nghĩ cho hắn, nếu ở lại nhà họ Diệp, chắc chắn sẽ gặp không ít sự khinh bỉ.

Cửa hàng tạp hóa kia rất nhỏ, chỉ cần làm một chủ tiệm là tốt rồi, rất thích hợp với hắn.

“Vậy cháu sẽ đến cửa hàng tạp hóa kia.” Diệp Hàn nói thẳng.

“Được, đây là chìa khóa của cửa hàng tạp hóa kia, nếu cháu đã chuẩn bị xong, thì trực tiếp qua đó đi.”

Diệp Hải trực tiếp đưa cho Diệp Hàn một chuỗi chìa khóa, sau đó liền rời đi.

Sau khi Diệp Hải rời đi, Lý Phúc cũng đi đến, an ủi nói: “Hàn thiếu gia, tầm nhìn của những người khác hạn hẹp, đừng chấp nhặt với bọn họ, cho dù võ hồn chỉ là một thanh Huyền Thiết Kiếm, chưa hẳn không thể trở thành kẻ mạnh.”

“Cám ơn Phúc gia gia.”

Diệp Hàn khẽ gật đầu.

Huyền Thiết Kiếm mới là thích hợp với hắn.

Đồng thời, hắn cũng lười ở lại nhà họ Diệp , miễn nghe được mấy lời đồn nhảm, tuy hắn không thèm để ý, nhưng một số người sẽ đến tìm hắn gây phiền toái, cho nên rời khỏi nhà họ Diệp lại là chuyện tốt.

Diệp Hàn lập tức trở về phòng thu dọn một chút đồ, sau đó trực tiếp rời đi, trên đường không ít người nhà họ Diệp nhìn hắn, chắc hẳn chuyện này sẽ sớm lan truyền.

Cửa hàng tạp hóa kia có chút khuất, người mỗi ngày đi ngang qua cũng chỉ có khoảng ba mươi người là cùng, vậy nên cơ bản không có người nào đến mua đồ.

Diệp Hàn trực tiếp mở cánh cửa của cửa hàng tạp hóa, sau đó xem xét một chút, thật sự là cái gì cũng có.

Cái gì mà hàng tạp hóa chứ, hoàn toàn là một cửa hàng chuyên buôn bán phế phẩm!

Nhưng, bên trong có một lò luyện đan cũ, lại thu hút sự chú ý của Diệp Hàn.

“Bây giờ mình còn một nghìn lượng, muốn tiếp tục tu luyện mà không cần dùng đan dược thì quá chậm, phải nghĩ cách kiếm tiền...”

Diệp Hàn nheo mắt, kế hoạch của hắn chính là luyện đan.

Kiếp trước, tuy rằng chưa từng luyện đan dược, nhưng dưới trướng Thiên Đế lại có bậc thầy luyện đan, cho dù chưa ăn thịt heo, cũng thấy qua heo chạy, dù sao tốt xấu gì hắn cũng không ít lần quan sát
luyện đan.

“Mặc dù mình không có phương thuốc luyện đan, nhưng trong kho giấu bảo vật chắc có, bây giờ mình đột phá đến Khai Võ cảnh tầng thứ hai, có thể trở lại kho bảo vật...”

Nghĩ vậy, Diệp Hàn đơn giản buông túi đồ xuống, sau đó nhập tâm thần vào Thôn Phệ võ hồn.

Tầng một của kho bảo vật hắn chỉ có thể thấy được hai giá sách, nhưng trên hai giá sách này vừa lúc có một phương thuốc luyện đan.

“Khai Nguyên đan hạ phẩm, người dưới Khai Võ cảnh tầng thứ ba dùng, có cơ hội trực tiếp đột phá!”

Ánh mắt của Diệp Hàn sáng lên, đây chính là thứ tốt, phải biết rằng, số lượng võ giả dưới Khai Võ cảnh tầng thứ ba trong khắp thành Liên Vân không biết bao nhiêu, nếu có thể luyện được đan dược này, chắc chắn sẽ rất được hoan nghênh.

Mấy thứ cất giấu trong kho báu vật đều là tinh phẩm, quả nhiên không tồi!

Tuy nhiên vị trí đặt phương thuốc luyện Khai Nguyên đan này có chút lệch, cho dù Diệp Hàn đột phá đến Khai Võ cảnh tầng thứ hai, cũng phí không ít công phu mới rút ra được.

Vốn đây là phương thuốc đan dược Khai Võ cảnh tầng thứ ba mới có thể rút ra, nhưng kiếp trước Diệp Hàn dù sao cũng là một cường giả siêu cấp, rất dễ dàng khống chế chân khí, hắn tốn mấy phút đã rút ra được phương thuốc Khai Nguyên đan này, nhưng cũng hao hết tất cả chân khí trong cơ thể hắn.

“Khai Nguyên đan, vật liệu...”

Diệp Hàn liếc mắt nhìn phương thuốc luyện đan, phát hiện vật liệu đều là những loại thông thường, vậy dễ xử lý rồi.

Nhưng một phần vật liệu cũng mất khoảng một trăm lượng bạc, nên hắn chỉ có thể mua mười phần vật liệu.

“Đi thử xem sao, nếu có thể luyện chế thành công, ít nhất bán lãi được ba đến năm trăm lượng, đến lúc đó sẽ không thiếu tiền ...”

Nghĩ vậy, Diệp Hàn lại đóng cửa hàng tạp hoá, sau đó cầm ngân lượng rời đi. Về phần hành trang của hắn, đã được hắn cất vào bên trong võ hồn.

Sau khi hỏi thăm, hắn biết được gần cửa hàng tạp hoá có một tiệm thuốc, liền đi về phía tiệm thuốc.

Ngay lúc hắn bước vào tiệm thuốc, phát hiện bên trong có không ít người.

Nhưng những rắc rối luôn không ngừng tìm tới hắn.

“ối chà, đây không phải thiếu gia phế vật của nhà họ Diệp sao?”

Một giọng nói kỳ quái vang lên, rơi vào trong tai Diệp Hàn, hắn quay đầu nhìn, phát hiện người nói là một cô gái mười lăm mười sáu tuổi.

Bây giờ Diệp Hàn cũng coi như nổi tiếng , không chỉ có các gia tộc lớn biết đến, còn có không ít dân chúng biết được.

Nhưng người dám chế giễu hắn, không nhiều lắm!

“Thì ra là nha hoàn nhà họ Hàn sao...”

Diệp Hàn nheo mắt, nhận ra đồ mà cô gái này mặc trên người chính là y phục nha hoàn của nhà họ Hàn, có lẽ là đến mua thuốc.

Đối với lời chế giễu của nha hoàn kia, Diệp Hàn cũng lười để ý, đúng lúc này, chủ tiệm đi tới.

“Diệp thiếu gia, ngài cần mua gì sao?”

Chủ tiệm này hé ra khuôn tươi cười, lúc nãy ông cũng nghe thấy lời nói của nha hoàn kia, đương nhiên nhận ra Diệp Hàn, nhưng dù sao Diệp Hàn cũng là thiếu gia của nhà họ Diệp, không phải người mà ông có thể đắc tội.

Diệp Hàn không nói hai lời, trực tiếp lấy ra một bản danh sách, nói: “Ta cần một vài vật liệu luyện đan, giúp ta chuẩn bị tốt, tất cả đều lấy mười phần.”

------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện