Chiến Thần Đỉnh Cấp

Hôn Sự Này, Ta Không Hủy!


trước sau

CHƯƠNG 14: HÔN SỰ NÀY, TA KHÔNG HỦY!

“Ngươi cũng không soi lại gương đi, nhìn xem tài đức của mình đi, tiểu thư đã cho ngươi 30000 lượng, ngươi còn không hài lòng?” Tiểu Thúy lớn tiếng.

“Không hài lòng?”

Diệp Hàn lạnh giọng: “Vậy ngươi có biết, hôm nay ta vốn đến thoái hôn, hơn nữa không cần một phân tiền nào?”

Cái gì?

Vừa nói ra lời này, Tiểu Thúy và Hàn Mỹ Lệ đều kinh ngạc.

Diệp Hàn, vốn là đến thoái hôn chứ không phải đến tống tiền?

“Thế nhưng sau khi ta vào cửa, thị nữ của ngươi luôn không ngừng coi thường ta, nói ta cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, không xứng với ngươi. Không chỉ thế, ngay cả ngươi cũng dùng với dáng vẻ cao cao tại thượng đó, vừa bước vào đã hỏi cần bao nhiêu ngân lượng mới có thể thoái hôn...”

Diệp Hàn nói, lần nữa lấy ra tờ hôn ước và nói: “Cho nên ta quyết định, hôn sự này, ta không hủy!”

Khi hắn nhắc lên những chuyện đã qua, sắc mặt của Hàn Mỹ Lệ và Tiểu Thúy càng lúc càng khó coi, không ngờ bọn họ đã đem đá đập vào chân mình.

Diệp Hàn vốn là đến thoái hôn, nhưng bị Tiểu Thúy coi thường, cho nên bây giờ đã thay đổi chủ ý.

Tiểu Thúy đến lúc này còn chưa chết tâm, cho dù đem cô ta bán đi cũng không đáng 30000 lương bạc, cái cốt yêu nhất là cô ta còn phá hỏng chuyện này.

Hàn Mỹ Lệ sau khi nghe Diệp Hàn nói xong, không ngừng nhìn Tiểu Thúy, phát hiện người đứng sau đã áy náy cúi đầu, cho nên nàng ta hiểu chuyện này là thật.

“Đối với chuyện vừa rồi, ta rất xin lỗi.”

“Ha ha, bây giờ biết xin lỗi rồi, vừa vào cửa nếu nói chuyện đàng hoàng, hôn ước e là đã được giải rồi.”

Diệp Hàn mỉm cười nói: “Chỉ đáng tiếc, bây giờ ta không muốn thoái hôn nữa, ta ngược lại muốn xem xem, Diệp Hàn ta sao không thể so sánh được với Hà Quân gì đó chứ!”

“Ta muốn trong ngày đại hôn thì bỏ ngươi!”

Nghe thấy thế, Hàn Mỹ Lệ lập tức từ trên đất bò dậy, tức giận nói: “Ngươi dám?”

Thoái hôn thì thoái hôn, đây chỉ là chuyện nhỏ, dù sao trước đây hai người cũng chưa từng gặp qua.

Thế nhưng, nếu như nàng ta bị bỏ, vậy thất sự là mất hết mặt mũi, đến lúc đó bách tính của cả Liên Vân Thành đều sẽ biết, Hàn Mỹ Lệ thiên kim của Hàn gia bị thiếu gia phế vật Diệp Hàn của Diệp gia bỏ.

“Ha ha, Diệp mỗ ta không sợ nhất chính là uy hiếp, Hàn tiểu thư, Diệp mỗ cáo từ!”

Diệp Hàn cười lên ba tiếng, sau khi chắp tay với Hàn Mỹ Lệ thì liền rời khỏi phòng khách.

Hàn Mỹ Lệ lập tức đuổi theo ra ngoài thù phát hiện Diệp Hàn đã cách nàng ta khoảng mười mấy mét rồi.

Tốc độ thật nhanh!

Vừa lúc đó, phía trước xuất hiện một đạo thân ảnh trước, là một thanh niên tay cầm chiếc quạt gấp.

Dung mạo của người này, ngược lại có vài phần giống cái tên Hà lãnh hôm qua hắn đánh, căn cứ theo ký ức, ánh mắt nhìn đầu tiên thì Diệp Hàn đã nhận ra hắn ta rồi.

Hà Quân!

Thiếu gia của Hà gia lần này giác tỉnh ra cấp đỏ tứ phẩm võ hồn Nguyệt Nha Căn, Hà Quân!

Người này đi đến, liếc nhìn Diệp Hàn, lại kết hợp với giọng của Tiểu Thúy vừa rồi cùng với Hàn Mỹ Lệ bị thương, hắn đều đã hiểu.

“Lại dám làm Mỹ Lệ bị thương, ngươi tìm chết!”

Hà Quân cực kỳ tức giận, trực tiếp triệu hoán ra võ hồn Nguyệt Nha Câu của hắn ta phóng thẳng vào cổ của Diệp Hàn.

“Khai Võ cảnh tầng 2 nhỏ nhoi mà cũng dám ở trước mặt ta làm càn, cút!”

Diệp Hàn trực tiếp tránh khỏi công kích của Nguyên Nha Câu, sau đó một tay khóa lấy yết hầu của Hà Quân, trực tiếp dùng sức lực cực đại nhấc lên.

Bây giờ hắn đã tu luyện Linh Huyết Bí Lục, mặc dù hiện nay chỉ là trình độ tầng 1 nhưng thể chất đã cường đại hơn trước gấp ba lần, nhấc một người là chuyện hết sức dễ dàng.

Còn không đợi Hà Quân có phản ứng, Diệp Hàn đã tàn nhẫn quăng hắn ta ra.

Hà Quân có cân nặng 60kg, trực tiếp bị Diệp Hàn ném vào không trung, sau khi tạo một đường cong parabol thì một biếng bịch vang lên, Hà Quân rơi xuống trước chân Hàn Mỹ Lệ.

“Thiên tài rắm chó gì thế, không chịu nổi một kích.”

Diệp Hàn nhịn không được mỉa mai một câu.

Lời nói này rơi vào tai những người có mặt ở đây.

Hàn Mỹ Lệ ngây người, Tiểu Thúy cũng thế, ngay cả Hà Quân cũng giống như vậy.

Phế vật trong miệng bọn họ, vậy mà một chiêu đã đánh bại Hà Quân, hơn nữa chỉ dùng một tay đã ném Hà Quân ra xa mười mét, đây còn là
người sao?

“Hàn tiểu thư, không biết Hà Quân trước mắt ngươi có tư cách gì để so sánh cùng Diệp Hàn ta vậy?” Diệp Hàn nhịn không được mỉa mai tiếp.

Sau khi nghe thấy động tĩnh ở bên này, có không ít thị vệ chạy đến xem.

Thị vệ của Hàn gia, thấp nhất cũng là Khai Võ cảnh tầng 3.

Hơn nữa, còn có đệ tử của Hàn gia xuất hiện, người cao nhất cũng đạt đến Khai Võ Cảnh tầng 4.

Diệp Hàn trực tiếp bị bao vây lại!

“Bắt hắn lại!”

Hàn Mỹ Lệ cũng không quản lực lượng của Diệp Hàn tại sao lại lớn như vậy, trực tiếp phát lệnh.

Lúc này, tám thị vệ ở xung quang lao về Diệp Hàn.

Sau đó, một màn tiếp theo đã khiến mọi người nhìn mà sững sờ.

Chỉ thấy Diệp Hàn giống như ma quỷ lướt qua mấy thị vệ đó, mỗi lần ra tay đều có thể khiến cho một người có Khai Võ cảnh tầng 3 phải ngã xuống.

Điều này, vẫn là Khai Võ cảnh tầng 1, giác tỉnh ra phế phẩm võ hồn sao?

“Hừ, lại dám làm biểu muội của ta bị thương, tìm chết!”

Một đệ tử của Hàn gia lớn tiếng, tay cầm Liệt Diễm Đao nhảy ra trước Diệp Hàn.

“Tồn tại như một con kiến hôi bình thường, ngươi cũng cút ra cho ta!”

Diệp Hàn trước tiếp tránh thoát lưỡi đao của Liệt Diễm Đao, sau đó một chưởng vỗ vào ngực của đệ tử Hàn gia đó, đối phương còn chưa chạm đất thì đã bị đánh bay ra ngoài.

“Rắc!”

Đệ tử Hàn gia đó trực tiếp đánh lên một nhà, sau đó làm vỡ một mảng mái ngói rồi rơi vào trong phòng, truyền ra âm thanh rên rỉ.

Không đến mười phút, mấy thị vệ cũng đo đất hết cả, bị một mình Diệp Hàn đánh bại.

“Hàn tiểu thư, thị vệ nhà ngươi sao y như bao cát cho người ta đánh vậy, một chút thú vị cũng không có.” Diệp Hàn nhịn không được lại mỉa mai tiếp một câu.

Đám người Hàn Mỹ Lệ lúc này đã bị thực lực của Diệp Hàn thuyết phục, cho dù là Hà Quân, sau khi giác tỉnh võ hồn cũng không đánh lại được một thị vệ.

Nhưng bây giờ, một mình Diệp Hàn đánh bại bảy tám người, trong đó có một còn là Khai Võ cảnh tầng 4, chuyện này sao có thể?

Nhất định là đang nằm mơ!

“Nếu như Hàn gia các ngươi đã không còn người, vậy Diệp mỗ cáo từ đây!”

Diệp Hàn ôm quyền nhìn ba người kia đang đờ đẫn, sau đó xoay người rời đi.

“Ai nói Hàn gia ta không có người?”

Một giọng nói gầm lên, sau đó có một thanh niên trực tiếp nhảy từ tường xuống.

“Là nhị ca.”

Hàn Mỹ Lệ hai mắt phát sáng.

Nhị ca của nàng ta – Hàn Diệu Chung năm nay 18 tuổi, đã đạt tới cảnh giới Khai Võ cảnh tầng 6, cho dù có mười Diệp Hàn cũng không phải đối thủ.

“Thật là một đám phế vật, ngay cả một Khai Võ cảnh tầng 1 cũng không đối phó được, giữ các ngươi lại có tác dụng gì chứ?” Hàn Diệu Chung lạnh giọng nói.

Đám thị vệ sợ hãi cúi thấp đầu.

“Biểu ca, tiểu tử này rấy tà môn.”

Đệ tử Hàn gia khi nãy từ trong phòng đi ra, hắn ta là Khai Võ cảnh tầng 4 vậy mà ở trong tay của Diệp Hàn hắn ta không có lực phản kháng, điều này khiến hắn ta khó thể tin được.

“Phế vật chính là phế vật, đừng tìm cớ cho bản thân.”

Hàn Diệu Chung cũng không nể mặt hắn ta.

Diệp Hàn có chút bất lực, người của Hàn gia này sao đều hếch mũi lên trời vậy, lẽ nào là do di truyền?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện