Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chiến Đấu Kịch Lệt Với Đại Đương Gia.


trước sau

CHƯƠNG 24: CHIẾN ĐẤU KỊCH LỆT VỚI ĐẠI ĐƯƠNG GIA.

"Cuối cùng cũng đột phá."

Đôi mắt Diệp Hàn khẽ híp một cái, cảm giác khí thế cả người trở nên không bình thường, sức mạnh của hắn đã tăng lên ít nhất gấp đôi so với trước đây.

"Soạt soạt!"

Lúc này bỗng nhiên có âm thanh nhỏ xíu của một cơn gió thổi vào cỏ truyền vào tai của Diệp Hàn.

Ngọn lửa lớn cháy hơn nửa đêm, sau đó bọn cướp mới tiến hành lục soát, rốt cuộc cũng tìm được sơn động gần đó mà Diệp Hàn đang ẩn thân.

"Hôm nay là ngày diệt vong của Cường Phong trại các ngươi."

Khóe môi Diệp Hàn nhếch lên, trực tiếp dùng chân khí kết tụ thành Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm, đi ra ngoài.

Đúng lúc có một tên cướp đi ra từ rừng rậm đụng phải Diệp Hàn.

Hai người liếc nhau một cái.

"Hắn..."

Tên cướp này hé miệng đang chuẩn bị hô to, chỉ sau một khắc đã có một năng lượng dữ dội bắn thủng đầu hắn ta.

"Phù phù!"

Tên này đã bị Diệp Hàn giết chết trong một giây, tiếp theo nhanh chóng hấp thu Võ Hồn của hắn ta vào, sau đó cũng đem thi thể của hắn ta thu thập vào bên trong không gian.

Nếu như Diệp Hàn chưa đột phá, chắc chắn phải nghĩ cách để thoát khỏi vòng vây, thoái khỏi núi Cường Phong.

Nhưng bây giờ, hắn đã đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng năm, như vậy cũng không cần thiết nữa.

Giết!

Hắn vọt thẳng vào trong rừng rậm, chuẩn bị mở ra một trận chiến đầy máu me.

Cuộc tấn công đã hết sức khốc liệt, hắn không thể làm ra bất cứ sơ hở nào.

"Huýt."

Âm thanh huýt sáo vang lên ở trong núi đã rơi vào trong tai Đại đương gia.

"Cuối cùng cũng tìm được, xem ta chém ngươi ra thành tám mảnh."

Đại đương gia Cường Phong trại tức đến nghiến răng nghiến lợi, đêm qua hắn ta nghe thủ hạ báo tin, chết đi không chỉ có kim lân hổ, mà còn phát hiện thi thể của Nhị đệ trong căn nhà trúc.

Bây giờ hắn ta chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là cắt Diệp Hàn thành từng miếng!

Ngay lập tức, hắn ta liền lao theo theo hướng phát ra tiếng huýt sáo.

Chỉ trong chốc lát, hắn ta đã tìm thấy bóng dáng của Diệp Hàn, có điều lúc này Diệp Hàn đã chém giết ít nhất mười tên cướp.

"Tiểu tử thúi nhà ngươi, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi." Đại đương gia Cường Phong trại dữ tợn nói.

"Nếu như ta muốn trốn thì ngươi cũng tìm không được."

Diệp Hàn hừ lạnh một tiếng, lúc hắn chém giết những tên cướp kia, hắn cũng không hề cố gắng trốn trốn tránh tránh.

Nói tóm lại là do hắn cố ý để lộ hành tung, để tên Đại đương gia tìm đến cửa.

Như vậy cũng tránh khỏi việc tự hắn đi tìm.

"Gan cũng lớn quá, cũng chỉ là cảnh giới Khai Võ tầng bốn... sao?"

Lông mày Đại đương gia nhíu chặt lại, cảm nhận được khí tức của Diệp Hàn đã có thay đổi, không ngờ rằng sau đó còn có thể đột phá.

"Ngươi cho rằng đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng năm là có thể đánh một trận với ta à?" Đại đương gia sửa lại lời nói của mình, lạnh lùng nói.

"Được hay không được, đánh nhau mới biết!"

Diệp Hàn vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh như cũ, không hề đem tên Đại đương gia đặt vào mắt.

"Đã như vậy thì ngươi chịu chết đi!"

Đại đương gia nổi giận gầm lên một tiếng, chân phải dậm mạnh một bước, cả người giống như con tê giác điên cuồng lao về phía Diệp Hàn, cây đại đao trong tay hung hăng đánh xuống Diệp Hàn.

"Võ hồn, không rõ."

Tròng mắt Diệp Hàn hơi nheo lại, thầm nghĩ một câu ở trong lòng.

Võ hồn của tên Đại đương gia này không có ghi chép trong lệnh truy nã, đêm qua lúc đuổi giết cũng không có lộ ra, cho nên Diệp Hàn cũng không biết đối phương có võ hồn gì.

Dưới tình huống như vậy, hắn càng phải cẩn thận hơn.

"Keng!"

Đại đao của Đại đương gia va chạm với Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm của Diệp Hàn, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Điều khiến Đại đương gia kinh ngạc chính là Diệp Hàn có thể đỡ một kiếm này của hắn ta, sức mạnh của Diệp Hàn đã tương đương với hắn ta.

"Tiểu tử, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, đã dám đến đây trêu chọc lão tử thì chỉ có một con đường chết."

Sau khi Đại đương gia nói xong những lời này, hình dạng bên ngoài của hắn ta đã có một thay đổi nhỏ.

"Võ hồn, biến thân."

Lúc này Đại đương gia trong mắt Diệp Hàn đã nhanh chóng bành trướng, ngay cả lông tóc cũng bắt đầu điên cuồng mọc ra.

"Võ hồn vượn lớn à?"

Diệp Hàn ngay lập tức đã có thể phát hiện ra.

Trước đó khi nhìn thấy binh khí của Đại đương gia, Diệp Hàn đã biết đó không phải là võ hồn, chỉ là một binh khí bình thường mà thôi.

Vậy là Đại đương gia còn có thể có Võ Hồn quái thú, mà còn là quái thú có quyền lực.

Con vượn lớn này chính là nhóm Võ Hồn có sức
mạnh lớn, trước đó ở nghi thức đánh thức Võ Hồn của Diệp gia cũng có một người con cháu đánh thức được con vượn lớn này.

Sau khi biến thân hoàn thành, sức mạnh của Đại đương gia tăng vọt, trong nháy mắt liền áp chế Diệp Hàn một bậc.

Có điều trước khi hắn ta biến thân xong, Diệp Hàn đã dùng hết toàn lực thông qua Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm mà đẩy đối phương ra xa, sau đó giữ một khoảng cách nhất định với đối phương.

"Tiểu tử, chết đi."

Đại đương gia gầm thét một tiếng, đại đao hung ác bổ về phía Diệp Hàn.

"Binh!"

Đại đao chém xuống tuy không làm bị thương Diệp Hàn, nhưng sức lực mạnh mẽ kia lại làm nứt ba mét đất, nếu như Diệp Hàn không tránh đi, e rằng cũng đã bị thương nặng.

"Sau khi biến đổi Võ hồn vượn lớn thì sức lực có thể tăng lên, nhưng có một điểm không tiện, chính là thân hình quá lớn nên việc di chuyển trong rừng rậm cực kỳ vướng víu. Có điều giết ngươi cũng cần dựa vào địa hình à?"

Khóe môi Diệp Hàn hơi nhếch lên, trực tiếp chủ động tiến công.

"Chết đi!"

Đại đương gia lại ra tay một lần nữa, muốn chém Diệp Hàn ra làm hai mảnh.

Nhưng lần này Diệp Hàn cũng không tránh né.

"Lưu thủy kiếm pháp, sóng chồng 10 tầng."

Tính công kích của Diệp Hàn cũng tăng lên, trực tiếp đối đầu với đại đao.

"Bang!"

Một âm thanh chói tai truyền ra.

Với một cú đánh này, vậy mà sức lực của hai người lại bằng nhau.

"Sao có thể như vậy được, sau khi ta biến thân, còn sử dụng võ học, sao hắn có thể tiếp chiêu được?" Đại đương gia không thể tin được, lại ra tay một lần nữa.

"Một cú đánh này sẽ phá vỡ sự tự tin của ngươi."

Đôi mắt của Diệp Hàn lóe lên, chém một kiếm.

"Lưu thủy kiếm pháp, bách trong điệp lãng."

"Bang!"

Lại có một âm thanh giòn vang truyền ra.

Nhưng lần này có một vật bị ném ra ngoài, có điều đây cũng không phải là đầu lâu, mà là một nửa đại đao.

Đại đao của Đại đương gia bị Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm của Diệp Hàn chặt đứt.

"Chỉ là binh khí bình thường sao có thể so sánh với binh khí võ hồn được?"

Diệp Hàn hừ lạnh một tiếng, trong lúc đối phương đang kinh ngạc, tay phải nhanh chóng thu lại tiếp tục đâm ra một nhát.

"Phốc!"

Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm nhẹ nhàng đâm vào da của Đại đương gia, chỉ sau một khác liền có một cỗ chân khí truyền qua Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm, truyền vào trong cơ thể của Đại đương gia.

"hồn kỹ, huyết khí chi nhận!"

"Bành!"

Lúc này, miệng vết thương đột nhiên nổ tung ra, hình thành một lỗ lớn bằng miệng chén, máu tươi ồ ạt tuôn ra.

Đại đương gia đau đớn kêu lên một tiếng, nhanh chóng lùi lại hai bước.

Mặc dù Võ Hồn quái thú thuộc hệ sức mạnh, nhưng sau khi biến thân thì khả năng phòng thủ cũng sẽ tăng lên chút ít.

Nếu không, một chém này cũng có thể làm cho Đại đương gia bị thương nặng.

"Cũng may là vượn lớn, cũng không phải là võ thuật phòng thủ, nếu không thanh kiếm của ta cũng sẽ không đâm qua được."

Diệp Hàn thầm nói.

"Ta phải giết ngươi."

Đại đương gia vứt một nửa đại đao còn lại ở trong tay xuống đất, trực tiếp dùng tay không mà đánh về phía Diệp Hàn.

"Ngay cả binh khí cũng không có, còn dựa vào cái gì mà đánh với ta một trận?"

Diệp Hàn hừ nhẹ một tiếng, hung hăng bổ Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm trong tay xuống.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện