Chiến Thần Đỉnh Cấp

Gặp Lại Thiếu Nữ


trước sau

CHƯƠNG 37: GẶP LẠI THIẾU NỮ

Lúc này, Diệp Hàn xoay người một cái, chuẩn bị đánh kẻ sa cơ.

Thanh niên phản ứng cũng không chậm, cấp tốc từ dưới đất nhảy lên, chặn lại quyền cước công kích của Diệp Hàn.

"Kẻ cướp đoạt như các ngươi này, trên người hẳn là cũng có thẻ hỏa năng đúng không?"

Diệp Hàn hơi nhếch khóe môi lên lên, vừa công kích vừa nói.

"Phải thì như thế nào?"

Thanh niên vô thức hồi đáp.

"Đã như vậy, vậy ta liền không khách khí nhận lấy đâu!"

Tiếng nói vừa mới vang lên, thân hình Diệp Hàn lại lần nữa lóe lên, trực tiếp chộp trúng một khối chi vật nhô lên trong ngực thanh niên kia, sau đó đột nhiên co lại.

"Á!"

Quần áo của người thanh niên bị xé rách vụn, ngay cả thẻ hỏa năng cũng bị Diệp Hàn cướp đi.

"Cái gì?"

Thanh niên khiếp sợ không thôi, hắn ta làm lão sinh lại bị một tân sinh cướp thẻ hỏa năng đi, cái này là như thế nào vậy?

Nếu bị những người khác biết, sau này hắn ta khẳng định sẽ bị người ta chế nhạo.

"Tiểu tử, lấy ra cho ta!"

Thanh niên phẫn nộ quát.

Chỉ tiếc, lúc này Diệp Hàn đã lấy thẻ hỏa năng của mình ra, đem hỏa năng của hắn ta chuyển đến thẻ của mình.

"Lại có thêm một ngàn điểm hỏa năng, đa tạ sư huynh!" Diệp Hàn mừng rỡ không ngậm miệng được.

Nếu hắn có được một ngàn điểm hỏa năng này cộng thêm số kia nữa thì hoàn toàn đủ để nghỉ ngơi ở trong Thối Hòa tháp một ngày.

"Đồ vô liêm sỉ, lấy ra!"

Trên mặt thanh niên nóng lên, sau khi gầm thét một tiếng lại lần nữa vọt tới hướng Diệp Hàn.

Bất quá lần này, bề ngoài của hắn ta có chút biến hóa, trên mặt xuất hiện mấy đạo vân trắng, ngay cả tóc cũng bắt đầu trắng bệch.

"Ôi, Bạch Hổ Vũ Hồn sao?"

Diệp Hàn nhận ra được.

Bạch Hổ Vũ Hồn tự nhiên là Thú Vũ Hồn, sau khi Vũ Hồn biến thân có thể tăng sức lực cùng tốc độ lên.

Nếu là trước đó, Diệp Hàn ngược lại còn phải kiêng kị ba phần, nhưng sau khi hắn hoàn toàn luyện hóa Thiên Hương tôi thể dịch, thể chất so với trước đó đã mạnh hơn rất nhiều.

"Sư huynh gặp lại sau!"

Diệp Hàn tiện tay đem thẻ hỏa năng ném một cái, thi triển bôn tập bộ rời đi.

Sau khi đột phá cảnh giới, bôn tập bộ cũng đã có thể liên tục sử dụng sáu lần, nhún người mấy lần liền hất người thanh niên kia ra, sau đó trốn vào trong rừng rậm.

"Khốn khiếp!"

Người thanh niên kia, phát ra tiếng gầm gừ tê tâm liệt phế, hù dọa vô số chim bay đi.

Kẻ cướp đoạt có quy định nhất định phải đợi ở trong phạm vi nhất định, bọn họ chỉ có thể ở chỗ này ngồi chờ, chờ đợi tân sinh đi ngang qua chứ không có cách nào đuổi bắt tân sinh.

Sau khi nhìn thấy một màn phía dưới này, Mạc Hồng Vận trên lưng Đại bàng Thiên Nhất nhếch môi cười một tiếng, tự nhủ nói: "Tiểu tử này cũng có chút thủ đoạn, vậy mà có thể từ trong tay lão sinh cướp đi thẻ hỏa năng, cho dù là đệ tử vọng tộc cũng chưa chắc có thể làm được điểm này!"

...

"Đã được một ngàn năm trăm điểm hỏa năng, đủ để ở trong Thối Hòa tháp một ngày, đến lúc đó nếu như đạt được vị trí đệ nhất tân sinh lại có thêm ba ngàn hỏa năng. Thời gian ba ngày, cộng thêm các loại đan dược tu luyện, ta có thể nhanh chóng đột phá đến tầng thứ bảy võ cảnh!"

Nghĩ đến cái này, tâm tình Diệp Hàn cũng có chút kích động.

Trước đó hắn liên tục đột phá kỳ thật cơ thể đã có chút không đủ, nhưng hôm qua lại phục dụng Thiên Hương tôi thể dịch, đây chính là một loại đan dược bồi nguyên siêu cấp, cho nên hắn không sợ đột phá quá nhanh sẽ có tác dụng phụ.

Trận chiến xếp hạng tân sinh kỳ thật còn có một quy củ, đó chính là tân sinh bị cướp đi hỏa năng một lần đều bị đào thải.

Theo những tân sinh này không ngừng bị Đại bàng Thiên Nhất đưa đi, người trong rừng rậm cũng dần dần bớt đi.

Bắt đầu có hơn ba trăm người, đến buổi trưa cũng chỉ còn lại chừng trăm người, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục giảm bớt.

Hiện tại những người còn lại này đã kết đội để hành động, nếu đánh nhau chính là đại hỗn chiến, sau đó một lần đào thải nhiều người.

Về phần Diệp Hàn, vẫn như cũ là một người độc hành.

"Keng!" "Keng!" "Keng!"

Đúng lúc này, phía trước bỗng nhiên truyền đến thanh âm của một trận chiến đấu, sau khi nghe được Diệp Hàn lập tức hướng phía đó chạy đến.

"Ồ? Năm người vây đánh kẻ cướp đoạt!"

Bước chân Diệp Hàn dừng lại, không hề tiếp tục tới gần, chỉ đứng xa xa nhìn qua.

Lần này là kẻ cướp đoạt bị vây đánh, mà trong đám người vây đánh hắn ta có một người là tầng thứ sáu võ cảnh,
mặt khác bốn người trong đó cũng có hai người là tầng thứ năm võ cảnh.

Bất quá, Diệp Hàn còn phát hiện lần này kẻ cướp đoạt lại là một vị nữ đệ tử.

"A?"

Lúc này, Diệp Hàn chợt phát hiện trong tay nữ đệ tử kia đang nắm lấy một cái chuôi kiếm, không có thân kiếm!

"Vô Ảnh Kiếm, là nàng?"

Diệp Hàn lập tức nhận ra được.

Nữ đệ tử cầm trong tay Vô Ảnh Kiếm hẳn là thiếu nữ đêm qua gặp phải tại đầm nước kia.

Đêm qua có chút lờ mờ, cho nên Diệp Hàn không có thấy rõ mặt thiếu nữ, hôm nay là bằng vào Vô Ảnh Kiếm nên mới nhận ra.

Vô Ảnh Kiếm, xem như là loại kiếm Vũ Hồn tương đối ít thấy, hẳn là sẽ không liên tục đụng phải hai thanh.

"A, sư tỷ tha mạng!"

"Sư tỷ, đừng đánh nữa, chúng ta nhận thua!"

"Sư tỷ, có thể chừa chút hỏa năng cho chúng ta hay không!"

Một đội ngũ năm người bị thiếu nữ này đánh cho đánh tơi bời, liên tục cầu xin tha thứ.

Dù vậy, thiếu nữ vẫn như cũ đem hỏa năng của năm người này lấy đi, sau đó trên không trung hạ xuống một con Đại bàng Thiên Nhất, đem năm người đưa đi.

"Ngươi muốn nhìn đến lúc nào?"

Ngay lúc năm người này bị đào thải, thiếu nữ bỗng nhiên nói một câu.

"Ừm, phát hiện ra mình rồi?"

Diệp Hàn vô thức nhìn chung quanh cũng không thấy người khác ở đây, mà lại lúc này thiếu nữ kia cũng xoay người lại nhìn qua phương hướng này.

Xem ra, là nói hắn!

"Không nghĩ tới đã bị sư tỷ phát hiện, sư đệ còn đang định vụng trộm chạy đi nữa."

Diệp Hàn pha trò đùa, vừa đi ra ngoài.

Lúc này, hắn mới nhìn rõ mặt của thiếu nữ.

"Là một mỹ nhân bại hoại, nếu trưởng thành tuyệt đối có thể trở thành một thứ báu vật khiến cho bất luận nam nhân nào cũng si mê!"

Trong lòng Diệp Hàn âm thầm nói.

Bất quá, đây đối với lão tài xế như hắn... Không, đối với lão giang hồ như hắn mà nói lại không có chút lực hấp dẫn nào.

"Là ngươi?"

Thanh âm của Diệp Hàn, cũng bị thiếu nữ nhận ra.

"Sư tỷ, chúng ta tốt xấu gì cũng từng gặp mặt một lần, hôm qua là lỗi của ta, sư tỷ không bằng cân nhắc một chút để cho ta rời đi?" Diệp Hàn cười đùa nói.

"Tên khốn này, làm cho đầm nước bốc mùi hôi thối, hôm qua đang lo tìm không thấy lý do chỉnh hắn, hôm nay ngược lại lại tự đưa mình tới cửa!"

Thiếu nữ híp mắt lại, nói: "Người có thể đi, nhưng thẻ hỏa năng phải để lại!"

"Cái này... Sư đệ cũng chỉ có ba mươi điểm hỏa năng, nếu sư tỷ muốn thì lấy đi đi." Diệp Hàn lấy ra từ trong ngực một tấm thẻ hỏa năng, đây là hắn nhặt được trên đường.

"Ngươi cứ như vậy nhận thua rồi?" Thiếu nữ có chút bất mãn nói.

Những người trước đó nàng ta gặp được liều chết cũng không đưa ra thẻ hỏa năng, mà Diệp Hàn liền không đồng dạng lại chủ động nộp lên, thật sự là sợ đến như vậy sao.

"Không phải ta sợ, mà là động thủ đối với sư tỷ cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào." Diệp Hàn nói nhưng cũng không khỏi ngắm bộ ngực của thiếu nữ một chút.

"Lưu manh, ngươi còn nhìn nữa ta liền đem tròng mắt của ngươi móc ra!" Thiếu nữ lập tức dùng tay che ngực.

Diệp Hàn vội vàng nói: "Sư tỷ ngươi hiểu lầm rồi, thẻ hỏa năng ngươi để ở trước ngực, nếu đánh nhau ta làm sao lấy đi được?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện