Chiến Thần Đỉnh Cấp

Thất Huyền Ma Kiếm Trận


trước sau

CHƯƠNG 53: THẤT HUYỀN MA KIẾM TRẬN

Chỉ thấy, Diệp Hàn cầm trong tay Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm, đánh mạnh về phía ngực của Hoắc Chính.

Ngay sau đó, Hoắc Chính liền cảm giác có chỗ không thích hợp, chân khí của hắn lại không thể vận hành lưu loát.

Bị chặn rồi!

“Thất Huyền Ma Kiếm Trận, phong ấn!”

Ánh mắt của Diệp Hàn lóe lên, lại đâm thêm một kiếm.

Sau một kiếm này, Hoắc Chính chỉ cảm thấy tất cả chân khí của mình đều dừng lại.

Lúc nãy tốc độ vận chuyển chỉ hơi chậm đi mà thôi, nhưng bây giờ hoàn toàn không di động.

Chân khí không thể vận chuyển, vậy võ hồn biến thân cũng không thể tiếp tục duy trì.

Hoắc Chính, quả nhiên bị đánh trở về nguyên hình!

“Chuyện này sao có thể?”

Hoắc Chính khiếp sợ không thôi.

“Vù vù!”

Đúng lúc này, tiếng gió vang lên, hắn ta theo bản năng giơ tay lên chặn, nhưng không thể sử dụng chân khí, căn bản không thể chặn được một kiếm này.

Ánh sáng sắc nhọn chợt lóe, Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm của Diệp Hàn cũng đã đặt trên cổ của hắn ta, nhiệt độ lạnh như băng kia truyền qua.

Diệp Hàn, thắng!

“Hoắc Chính sư huynh, ngươi thua!” Diệp Hàn chậm rãi nói.

Hoắc Chính mở to hai mắt, khó hiểu hỏi: “Ngươi đã dùng phương pháp gì khiến cho chân khí của ta không thể vận chuyển?”

“Thật ngại quá, cái này không thể nói ra!”

Diệp Hàn lắc đầu, thu Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm về.

Một chiêu này gọi là Thất Huyền Ma Kiếm Trận, giống với đao trận hôm đó, không biết nên phân loại cấp bậc võ học nào.

Dù sao, trước đây chiêu này được lão sư kiếm đạo Vô Cực truyền lại, nghe nói, chiêu này là Vô Cực tự nghĩ ra.

Mấy vị trí mà Diệp Hàn đánh vào lúc nãy, đều là những nơi mà chân khí vận chuyển phải đi qua, Mấy nhát đâm mạnh củaDiệp Hàn khiến chúng bị chặn lại, sau năm nhát kiếm, chân khí của Hoắc Chính không thể vận chuyển.

Mặc dù phía sau vẫn còn hai chiêu, nhưng hai chiêu này cũng không cần thiết nữa.

Đương nhiên, nếu Hoắc Chính không sử dụng võ hồn biến thân, cho dù Diệp Hàn dùng một thanh kiếm bình thường cũng chỉ cần ba bốn nhát kiếm là có thể chặn lại chân khí của hắn ta.

“Ngươi...”

Hoắc Chính đang muốn nói lại liếc nhìn người xung quanh.

Trước mắt đông người, hắn ta đứng đầu ngoại môn lại bại bởi một đệ tử năm nhất là Diệp Hàn này.

Lúc này, hắn ta đã không phải là người đứng đầu ngoại môn nữa, mà trở thành người đứng thứ hai.

Diệp Hàn, mới là người đứng đầu!

Một đệ tử năm nhất mới nhập học chưa được một tháng, đã đánh bại đệ tử năm tư là hắn, tư chất này, cho dù nhìn khắp cả tộc cũng không tìm ra được một người.

“Hoắc Chính sư huynh, thẻ hỏa năng của ngươi, ta sẽ nhận!” Diệp Hàn cười nói.

“Lần này, ta Hoắc Chính chấp nhận thua.”

Trước mặt nhiều người như vậy, Hoắc Chính cũng không thể chơi xấu, trực tiếp rút thẻ hỏa năng của mình ra giao cho Diệp Hàn.

Điều quan trọng nhất bây giờ là hắn ta không thể sử dụng chân khí, chỉ sợ một đệ tử nào đó tùy tiện đi ra cũng có thể đánh bại hắn ta.

“Đa tạ Hoắc Chính sư huynh!”

Diệp Hàn nhận lấy tấm thẻ hỏa năng ba mươi nghìn điểm này, sau đó từ trong hư không bắn ra một tia chân khí lên trên người Hoắc Chính, chân khí trong cơ thể của Hoắc Chính lập tức có thể tiếp tục vận chuyển.

Sau khi nhìn thấy một màn này, những người xung quanh đã vô cùng khiếp sợ.

“Trời ạ, Diệp Hàn đã đánh bại Hoắc Chính sư huynh!”

“Chuyện này nếu truyền ra, chắc chắn sẽ gây ra một trận náo loạn lớn!”

“Hình như trước đó còn có một đệ tử năm nhất, chỉ trong mấy tháng nhập học đã trở thành người đứng đầu ngoại môn, bây giờ lại thêm một người nữa, thật khủng bố!”

“Diệp Hàn này, chẳng lẽ không phải xuất thân hàn môn, mà là một đệ tử của một nhà hào môn nào đó?”

Người xung quanh, không khỏi nhỏ giọng bàn tán.

Ba người Diệp Phương thấy Diệp Hàn lấy được thẻ hỏa năng, đã kinh ngạc đến mức trợn to hai mắt, bọn họ nhanh chóng đến bên cạnh Diệp Hàn, không ngừng khen Diệp Hàn.

“Diệp Hàn ca đúng là Diệp Hàn ca, lại có thể đánh bại Hoắc Chính, lần này Diệp Hàn ca sẽ nổi tiếng cho mà xem, cho dù là đệ tử nội môn chỉ sợ cũng phải biết tới!”

“Mau nhìn biểu tình của tên Hoắc Chính kia, giống y như ăn phải phân chó, khó coi muốn chết.”

“Bây giờ xem còn có ai dám trêu chọc chúng ta, mấy người bên Diệp Cường kia, còn tưởng đã ôm được đùi lớn, bây giờ đùi lớn của bọn chúng đã thành thủ hạ bại tướng của Diệp Hàn ca, nếu bọn chúng mà biết, không biết có thể quỳ gối trước mặt Diệp Hàn ca mà cầu xin tha thứ hay không?”

Ba người Diệp Phương vui vẻ chết mất.

Diệp Hàn càng lợi hại, mấy tiểu đệ bọn họ đương nhiên cũng uy phong theo.

Lúc này.

“Diệp Hàn, lần này ta thua rồi, nhưng không có nghĩa là ta vĩnh viễn sẽ thua
ngươi, cuộc thi ngoại môn mười ngày sau, chúng ta sẽ đánh lại!”

Hoắc Chính trịnh trọng nói.

“Cuộc thi ngoại môn mười ngày sau?” Diệp Hàn nghe thế, có chút kỳ quái hỏi lại.

“Ngươi không biết?”

Hoắc Chính nhướng mày, nói: “Cuộc thi lần này không phải cuộc thi của đệ tử năm nhất, mà là của cả ngoại môn, nghe nói là do học viện Thần Phong khởi xướng, đến lúc đó, đệ tử ngoại môn của bọn họ cũng tới tham gia.”

“Học viện Thần Phong sao...”

Diệp Hàn dừng một chút.

Nếu đã như vậy, vậy Biện Vũ người đứng đầu ngoại môn của học viện Thần Phong chắc cũng sẽ tới?

Lần trước, Biện Vũ bị hắn dùng thiên đao trận đánh bại, lần này chắc chắn sẽ toàn lực cùng hắn đấu một trận.

Nhưng, thứ mà Diệp Hàn quan tâm cũng không phải hắn ta, mà là phần thưởng.

Cuộc thi đệ tử năm nhất biến thành cuộc thi ngoại môn, còn do hai học viện phối hợp tổ chức, vậy thì phần thưởng chắc chắn rất hậu hĩnh?

“Cuộc thi ngoại môn, Diệp Hàn ca chắc chắn không thành vấn đề, học viện Thần Phong chó má gì đó, sao có thể ngăn cản bước chân của Diệp Hàn ca?” Diệp Phương tự tin nói.

“Có điều, Diệp Hàn ca nhất định có thể giành vị trí thứ nhất, nhưng, vị trí thứ nhất của cuộc thi ngoại môn này có thưởng cái gì không?” Diệp Lượng nhịn không được hỏi.

Hoắc Chính trả lời: “Có thưởng, nghe nói thưởng một trăm nghìn hỏa năng, còn có một viên hội linh đan, một quyển võ học cấp cam hạ phẩm!”

“Hít!”

Ngay khi lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.

Phần thưởng này cũng đủ hậu hĩnh!

Chỉ cần một trăm nghìn hỏa năng, tương đương giá trị một trăm nghìn lượng bạc, cũng đủ để ở trong tháp Tôi Hỏa hai tháng.

Ngoài ra, viên hội linh đan kia có thể tăng tỷ lệ đột phá lên Linh Võ cảnh, cũng vô cùng trân quý. Về phần quyển võ học cấp cam, càng không cần nhiều lời, thậm chí một trăm nghìn hỏa năng cũng không so được.

“Vậy mà còn có võ học cấp cam, nhà họ Diệp chúng ta ngay cả một quyển cũng không có!”

Ánh mắt ba người Diệp Phương đều trừng trừng nhìn lão đại.

Hoắc Chính ở bên cạnh thấy vậy, nhịn không được trong lòng hừ lạnh một tiếng: “Một đám nhà quê, ngay cả võ học cấp cam cũng chưa thấy qua!”

Nhà họ Hoắc tốt xấu gì cũng là danh gia vọng tộc, đương nhiên có võ học cấp cam, nhưng thứ này, nếu không luyện tới Linh Võ cảnh thì độ khó rất lớn.

“Đa tạ sư huynh đã thông báo!”

Diệp Hàn nói xong, ôm quyền, rồi mang theo ba người Diệp Phương rời đi.

Lần này, không chỉ có được ba mươi nghìn hỏa năng, còn giành được danh hiệu đứng đầu ngoại môn, không chỉ vậy, còn biết được chuyện về cuộc thi ngoại môn.

Học viện Thiên Nhất, có lẽ sợ đệ tử năm nhất chưa đủ khả năng để tham gia cuộc thi ngoại môn, cho nên không thông báo?

“Diệp Hàn ca, trong mười ngày tới, anh sẽ vào tháp Tôi Hỏa tu luyện đúng không, sáu mươi nghìn điểm này em trả cho anh, như vậy anh có thể ở trong đó lâu hơn.” Diệp Phương trả lại thẻ điểm trước đó cho Diệp Hàn.

“Không cần, ba mươi nghìn hỏa năng này cũng đủ cho ta ở trong đó hai mươi ngày.” Diệp Hàn lắc đầu.

“Thế nhưng có ba tầng tháp Tôi Hỏa, anh có thể đến tầng hai để tu luyện mà.” Diệp Phương nói.

------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện