Khi câu nói tràn ngập ý lạnh này vừa dứt, nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm xuống.
Chẳng biết từ lúc nào, nụ cười trên mặt Huỳnh Nhân đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, mà thay vào đó là một tia sát ý khiếp đảm lòng người.
Lòng người hiểm ác, mặc dù đã chắc chắn tin tức ác ý bôi đen Liễu Phi Tuyết này là kiệt tác của nhà họ Đổng, nhưng vẫn không thể ngăn được một số tiểu quỷ bỏ đá xuống giếng, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Khi Lệ Tinh còn hưng thịnh, tất cả ông chủ của các công ty này đều cố gắng lấy lòng Liễu Phi Tuyết, bây giờ Lệ Tinh xảy ra chuyện, người quay súng lại bắn quân mình, đâm nhát dao đầu tiên cũng chính là bọn họ.
Đặc biệt là khi bọn họ trắng trợn bàn tán về Liễu Phi Tuyết, coi cô như một gái điếm hèn mọn, có thể tưởng tượng ra được Huỳnh Nhân tức giận như thế nào.
Vì thế, anh không hề nể nang gì cả, toàn bộ khuôn mặt của ông chủ kia đều tiếp xúc thân mật với bàn hội nghị, hai chiếc răng cửa của ông ta lập tức bị góc bàn đập gãy, máu tươi chảy ròng ròng, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Huỳnh Nhân của lúc này, khí thế như hồng thuỷ khiến tất cả các ông chủ đều sợ hãi không thôi.
Nhưng ngay sau đó, câu nói của Huỳnh Nhân lại khiến bọn họ hồi phục lại tinh thần, ngẩn người, chỉ vào Liễu Phi Tuyết hỏi.
“Cậu nói cái gì? Cô ta là vợ của cậu?”
Huỳnh Nhân mặt không cảm xúc gật gật đầu, bàn tán về Liễu Phi Tuyết trước mặt anh thực sự là một hành động tự đâm đầu vào chỗ chết.
Nhưng bọn họ lại giống như nghe được một chuyện gì đó nực cười, cười ha hả nói.
“Nếu cô ta thực sự là vợ của cậu, vậy thì tôi khuyên cậu nhân lúc còn sớm hãy ly hôn với cô ta đi, trên đầu cậu xanh đến mức có thể chăn dê được rồi.”
“Cậu có biết vợ của cậu chơi đánh dã với người đàn ông khác không?”
“Cậu cứ việc nói thẳng, vợ cậu đáng bao nhiêu tiền?”
Toàn bộ ông chủ của các công ty đều cười hô hố, càng nói càng quá đáng, có thể thấy mục đích của nhà họ Đổng chính là muốn Liễu Phi Tuyết thân bại danh liệt, cho nên cũng không tung ra video hoàn chỉnh mà chỉ cắt một đoạn giữa, căn bản không thể nhìn thấy khuôn mặt của đàng trai, những người không rõ chân tướng sự việc đương nhiên không biết người đàn ông kia thực chất chính là Huỳnh Nhân.
“Vả miệng.”
Ánh mắt của Huỳnh Nhân trở nên lạnh lẽo, ra tay nhanh như chớp, tàn nhẫn tát vào mặt mỗi người vài cái bạt tai.
Bốp bốp bốp.
Ngay lập tức, mấy ông chủ nói năng thô lỗ kia đều bị sưng thành đầu heo, trong miệng đầy máu, trực tiếp bị Huỳnh Nhân tát cho ngất xỉu.
“Cậu, sao cậu dám đánh người trước mặt mọi người?”
Cuối cùng cũng có một ông chủ sợ hãi, gắng gượng đứng lên, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Liễu Phi Tuyết.
“Liễu Phi Tuyết, cô thế mà lại dám gọi chồng mình đến đánh tôi, tôi thấy cô không muốn tiếp tục hợp tác nữa rồi!”
“Yên tâm đi, mấy công ty nhỏ rách nát của các người, cho dù cầu xin Lệ Tinh hợp tác, Lệ Tinh cũng không thèm.”
Vừa dứt lời, Huỳnh Nhân lại giáng một cái tát lên trên mặt hắn, trực tiếp đánh hắn đến mức nước miếng bay tứ tung.
Liễu Phi Tuyết ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, trong lòng không hề có chút thương hại nào.
“Các ngươi… Các ngươi… Chắc chắn sẽ hối hận.”
“Nếu không có sự hỗ trợ từ công ty của chúng tôi, Tập đoàn Lệ Tinh của các ngươi không thể chống đỡ được lâu nữa đâu, nhất định sẽ trực tiếp phá sản.”
Ông chủ bị đánh nước miếng bay tứ tung kia không ngất xỉu mà quỳ rạp trên mặt đất, ánh mắt thâm độc nhìn về phía Liễu Phi Tuyết nói.
“Vậy sao?”
Huỳnh Nhân không đánh người nữa, trên mặt nở một nụ cười giễu cợt.
“Một con kiến đáng thương, chỉ là một hạt bụi nhưng lại cảm thấy mình rất quan trọng, thật đáng buồn và đáng tiếc.”
“Tổng Giám đốc Lâm, không xong rồi.”
Đúng lúc này, cánh cửa phòng họp mở ra, Lý Đào vọt vào với sắc mặt tái nhợt: “Chủ tịch của mười công ty lớn đến rồi!”
“Chủ tịch của mười công ty lớn?”
Sắc mặt của Liễu Phi Tuyết cũng khẽ thay đổi, mười công ty lớn đó chính là mười công ty hàng đầu đã tài trợ tám ngàn vạn tệ cho Tập đoàn Lệ Tinh, mỗi một công ty đều lọt vào top 50 doanh nghiệp mạnh của Minh Châu.
Chỉ nghe Giang Hi Văn tiếp tục nói.
“Sắc mặt của các chủ tịch lớn của mười công ty, người nào người nấy đều vô cùng nghiêm túc, e là cũng đã đọc được tin tức ở trên mạng nên cùng đến đây gây rắc rối.”
Ông chủ công ty còn tỉnh táo duy nhất kia cũng vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ, cười ha hả nói.
“Tổng Giám đốc Liễu, cô đúng là hoạ vô đơn chí, ngay cả mười công ty lớn cũng muốn chấm dứt hợp đồng với các cô.
Lần này, cho dù tối nào cô cũng đi cùng với người thì thì cũng không thể giải quyết được, ha ha ha…”
Liễu Phi Tuyết cau mày, mười công ty lớn, bất kỳ công ty nào trong số đó đều sở hữu quy mô và hoạt động kinh doanh lớn hơn Tập đoàn Lệ Tinh, nếu bọn họ cũng đến đây gây rắc rối, sợ là Lệ Tinh sẽ không đối phó được…
Huỳnh Nhân lại tuỳ tiện tìm một chiếc ghế dựa ngồi xuống, chậm rãi nói.
“Ông thực sự nghĩ như vậy sao?”
“Dù thế nào đi nữa, cứ để bọn họ đi vào trước đi.”
Liễu Phi Tuyết sắc mặt ngưng trọng nói.
“Nếu bọn họ thực sự đến đây để gây rắc rối, chúng ta cũng không thể ngăn cản được.”
Thấy ngay cả Tổng Giám đốc Liễu cũng nói ra những lời phiền muộn như vậy, sắc mặt Giang Hi Văn xám như tro tàn, đi ra khỏi phòng họp.
Lộp bộp! Lộp bộp! Lộp bộp!
Chỉ