Sau khi Triệu Qúy đi hồi lâu, Trương Nhất Minh nghĩ mãi vẫn không hiểu, rốt cuộc chuyện là thế nào!
Ông đây đến với thành ý, còn chuẩn bị xong cả tiền rồi.
Anh lại không nể mặt hả?
Không nể mặt thì cũng thôi, lại còn dạy bảo anh ta này nọ?
Nói cái gì mà có một số người đã được định trước là người mà anh không thể chọc vào?
Chó Nhật!
Có người nào mà anh ta không chọc vào được chứ! Ùm?
Có một số người đã định trước là không thể trọc vào ư?
Đột nhiên Trương Nhất Minh nghĩ ra điều gì đó, sau đó uống hai ngụm rượu, sau đó vẻ mặt nghi hoặc: "Lẽ nào là Dương Kiến Nghiêm?"
Nếu không thì sao Triệu Qúy lại đột nhiên nói câu đấy?
"Cậu Trương, Dương Kiến Nghiêm chính là người mà anh muốn giết hả, sao cái tên này nghe quen thế nhỉ?"
"Tôi nhớ ra rồi, trước đây chẳng phải cậu Trương và Hứa Khinh Tử của nhà họ Hứa từng hẹn hò sao, năm xưa Hứa Khinh Tử đã lấy một thằng nghèo tên là Dương Kiến Nghiêm, còn hại Hứa Khinh Tử bị nhà họ Hứa đuổi đi!"
"Đúng đúng, anh nói vậy làm tôi cũng nhớ ra, năm xưa chuyện này đã trở thành chuyện cười lớn trong giới ở Kinh Hải này!"
"Cậu Trương, người anh muốn giết chính là tên phế vật này à?"
"Đúng thế!"
"Ai ya, cậu Trường, tên phế vật này mà cần tìm cậu Triệu á, này chẳng phải là dùng dao trâu mổ gà à?"
"Anh biết cái rắm, điều mà cậu Trường không hiểu là câu nói lúc cậu Triệu rời đi.
Bây giờ cậu Trương đang nghi ngờ, có phải Dương Kiến Nghiêm đó có hậu trường hay không.
"
"Ha ha ha.
" Vừa nghe thấy cậu này, tên mập kia lập tức ha ha ha cười phá lên.
"Cậu Trương, cậu lo lắng quá rồi, trước đây tôi từng liên lạc với Hứa Khinh Tử, thằng cha kia không chỉ là một thằng vô dụng, anh ta còn là một thằng thần kinh, lúc đó hình như trên bữa tiệc gia tộc của nhà họ Hứa bọn họ, anh ta nói trước mặt mọi người là sản nghiệp ở nước ngoài của
mình phải mấy trăm tỷ đồ"
"Còn có chuyện này nữa hả?" Trương Nhất Minh lặng đi một chút.
"Tuyệt đối chính xác, cậu Trương này cậu không tin đúng không? Thằng cha đấy chỉ là kẻ sống nhờ việc được bao nuôi thôi, nếu cậu Trương không yên tâm thì cứ giao chuyện này cho tôi, tôi tùy tiện tìm hai người giết chết anh ta cho anh.
"
"Thôi bỏ đi, tự tôi làm thì hơn, tôi tự có tính toán trong lòng"
Giờ phút này, lòng Trương Nhất Minh rối như tơ vò.
Sau khi tạm biệt mấy người bạn, anh ta liền đi về nhà.
Kết quả vừa về nhà, anh ta đã nhìn thấy bố mình đang ném đồ, cực kỳ tức giận.
"Bố, bố sao vậy?"
Trương Nhất Minh bị dọa không nhẹ, trong ấn tượng của anh ta, bố luôn là người chín chắn.
ổn trọng, chưa bao giờ tức giận, sao lần này lại tức giận rồi?
"Cậu chủ, bây giờ ông chủ đang rất nóng, cậu đừng động vào ông ấy"
Quản gia Chu ở bên cạnh nhắc nhở.
"Quản gia Chu, bố tôi sao vậy?"
Trương Nhất Minh tò mò hỏi.
"Chẳng phải chúng ta định thâm nhập vào Hải Kinh đúng không, bây giờ tập đoàn kinh tế lớn nhất Hải Kinh sắp sáp nhập vào thương hội nước Chiêm rồi, ông chủ tính gặp mặt một lần, nhưng cậu đoán xem? Ngay cả tòa nhà của thương hội nước Chiêm cũng không vào được.
"
"Này không đúng nhỉ, không phải là chúng ta chưa đủ tư cách đi vào đấy chứ?" Trương Nhất Minh hơi không hiểu.
"Đúng thế, tuy hiện giờ nhà họ Trương không được tính là rất mạnh, nhưng ở Hải Kinh cũng được xếp ở hàng số ít, gặp người phụ trách của thương hội một lát cũng không gặp được, có phải là quá đáng không?"
Cũng chính vì thế, cho nên bố của Trương Nhất Minh mới tức giận như này, ông ta cảm thấy mình đã bị sỉ nhục.
Có đánh chết bọn họ cũng không ngờ, không phải vì bọn họ không có tư cách, mà là vì Vương Kim Siêng biết người nhà họ Trương này không hợp với Dương Kiến Nghiêm, tất nhiên là sẽ không tiếp.
Không chỉ không tiếp, bọn họ muốn cắm rễ ở Hải Kinh, chắc chắn cũng sẽ khó khăn chồng chất.
"Sao Hải Kinh này là thế nhỉ?"
Liên tưởng đến chuyện của bố, lại liên tưởng đến chuyện xảy ra với mình, Trương Nhất Minh nhíu chặt chân mày.
.
Trên mặt viết đầy buồn bực.
Ngoài ra, sau khi Triệu Qúy đi ra, anh ta gọi điện thoại ngay cho Dương Kiển Nghiêm.
"Anh Dương, cái người tên Trương Nhất Minh kia còn mời tội giết anh, đùa gì vậy, anh Dương, có cần tôi bố trí một vài người xử lý Trương Nhất Minh kia không?"
Triệu Qúy gọi điện tới báo chuyện này, Dương