Thành phố Đông Hải là thành phố lớn thứ hai Hoa Hạ, vô cùng phồn hoa, người đông như kiến.
Phố thương mại vốn náo nhiệt, đường đi ngõ quẹo, đột nhiên xuất hiện một mùi vị không giống bình thường.
Mọi người ngạc nhiên phát hiện, có vô số người mặc vest đen, lái xe hơi màu đen cùng một kiểu, xuất phát bắt đầu từ trung tâm thành phố, dần dần trải rộng khắp khu vực thành phố.
Các đường giao lộ, các cứ điểm quan trọng, nhất là những con đường hướng ra khỏi thành phố, đều có bóng dáng của bọn họ.
Những người mặc vest đen kia, đã bố trí chướng ngại tạm thời ở mỗi nơi, cảnh cáo người muốn ra khỏi thành phố, phải một tiếng sau giao lộ mới có thể mở.
Các tài xế, những người đi đường và người dân bình thường vốn không nhạy cảm lắm, đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Hình như hướng ra khỏi thành phố Đông Hải bị phong tỏa!
Lai lịch của những người áo đen, mọi người đều biết rõ.
Nhà họ Lâu - gia tộc giàu có đứng đầu tỉnh Đông Bình.
Người nắm quyền toàn thành phố lớn thứ hai Hoa Hạ, thế lực trải khắp toàn tỉnh, vô cùng hùng hậu, cách nhà giàu hoàng kim chỉ một bước.
Thế lực to lớn như thế điều động, ngay cả đám người xấu vốn định làm điều phi pháp cũng không nhịn được phải dừng tay, chỉ sợ gây ra phiền phức gì đó.
Mỗi người đều đang suy đoán, tại sao nhà họ Lâu lại làm như vậy.
Một tiếng đồng hồ, nói dài không dài, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì với mọi người.
Cho nên phần lớn người ta đều im lặng theo dõi biến động, thậm chí mang theo sự tò mò mãnh liệt, muốn xem rốt cuộc là lý do gì.
Phía Tây thành phố Đông Hải, lối nào đó vào thành phố.
Ước chừng có hơn một nghìn người áo đen của nhà họ Lâu đang chờ ở đây, ngay ngắn đồng loạt, vừa không cho người khác ra khỏi thành phố, cũng không để người ta đặt chân vào.
Giao lộ khác chỉ đề phòng người khác ra khỏi thành, còn vào thì vẫn cho phép.
Xung quanh giao lộ này, trên các nóc chung cư bên đường gần đó, có vô số ánh mắt đều đang quan sát giao lộ này.
Thậm chí trên đường đi bộ bên cạnh đường cũng có người đứng chật ních hóng hớt.
Người áo đen cũng không giải tán, chỉ khống chế ra vào mà thôi.
Mọi người bàn tán sôi nổi, vô số tiếng suy đoán.
“Mọi người xem kìa, con đường này vào cũng không cho vào, rốt cuộc là đang làm gì vậy nhỉ?”
“Còn cần phải hỏi à, chắc chắn là có nhân vật lớn phải vào Đông Hải từ lối này rồi”.
“Đúng rồi, tương đương với một lối vào thành phố chuyên dụng đúng chứ?”
“Lần này nhà họ Lâu điều động toàn thành phố, nhân vật lớn nào mà có thể gây ra làn sóng lớn khắp thành phố vậy nhỉ?”
“Không rõ nữa, không phải là nhân vật lớn của Yến Kinh đấy chứ?”
Tiếng suy đoán của mọi người ngày càng lớn.
Đúng lúc này, một người áo đen tay cầm điện thoại vô tuyến đứng bên cạnh đường, đột nhiên vẻ mặt nghiêm túc, vẫy tay mạnh về phía tất cả đồng nghiệp.
“Mau! Chuẩn bị sẵn sàng, anh Trần sắp đến rồi!”
Hơn nghìn tên áo đen mặt đều kinh ngạc, vội vàng theo đội hình đã xếp xong, tách tất cả đám người vây xem ra, mở một con đường vào thành phố rộng lớn cho đường chính.
Đám người hóng hớt cũng bị bầu không khí căng thẳng này ảnh hưởng, đồng loạt vươn cổ, muốn xem rốt cuộc là ai đến.
Dưới ánh mặt trời, xa xa đường chân trời của giao lộ, dần dần có mười mấy bóng xe màu đen chạy đến.
Lúc sắp vào thành phố, có người đã nhận ra.
“Mọi người xem kìa, chiếc xe dẫn đầu kia không phải là xe của gia chủ nhà họ Lâu sao?”
Rolls Royce Phantom cấp tổng giám đốc, mặt nhám, phiên bản dáng dài, thêm độ dày chống đạn, một chiếc có một không hai trong toàn thành phố Đông Hải, giá trị hơn trăm triệu tệ!
Phía sau là chiếc xe địa hình màu đen hơi có vẻ bình thường ở giữa đoàn xe hộ tống.
Đoàn xe từ từ tiến vào giao lộ, cuối cùng đến trước mặt đám người.
Sau khi vào thành phố, hơn nghìn người áo đen của nhà họ Lâu dùng tường người bao vây lại, tạo thành một bãi đậu xe tạm thời đủ để chứa mười mấy chiếc đỗ.
Đoàn xe dừng hẳn.
Cạch, cửa xe dẫn đầu mở ra, một người đàn ông trung niên vẻ mặt uy nghiêm, ăn mặc sang trọng bước xuống xe.
Ông ta là gia chủ nhà họ Lâu, người đứng đầu thành phố Đông Hải – Lâu Địch!
Đám người đứng bên ngoài tường người bàn tán sôi nổi.
“Người này đến cũng phô trương quá rồi đấy, vậy mà còn bắt gia chủ nhà họ Lâu đích thân dẫn xe phía trước?”
“Chắc hẳn anh ta đang ngồi trong chiếc xe ở giữa kia, nhìn thì xe cũng bình thường”.
“Dù chào đón khách chính phủ cũng không cần làm long trọng như vậy chứ?”
Mặt Lâu Địch nghiêm nghị, bước nhanh mấy bước, chạy đến phía trước chiếc xe địa hình ở giữa kia, đích thân kéo cửa ra.
Hành động này càng khiến tất cả người xung quanh trợn mắt há mồm.
Ông trùm dẫn đầu thành phố Đông Hải, mở cửa xe cho người khác!
Những người khác ở đây, bất luận là đám người hóng hớt hay người áo đen bảo vệ cũng vậy, trên mặt đều là vẻ khó tin.
Cửa xe địa hình mở ra, một đôi chân thon dài đẹp tuyệt trần đưa ra trước tiên, sau đó là một khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng.
Trong đám người có người thấp giọng khen ngợi.
“Người phụ nữ thật xinh đẹp”.
Genko dẫn đầu xuống xe, liếc nhìn khung cảnh xung quanh.
“Chủ nhân, sân đủ lớn”.
Nói xong, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một bóng dáng