Chu Mị Nhi đi giày cao gót, môi tô son tím vô cùng diễm lệ, khoác chiếc khăn choàng lông báo bước từ ngoài hội trường vào.
Nhà họ Chu nằm trong số bốn gia tộc lớn, không ai dám khinh thường cả.
Các khách mời có mặt đều nhìn người phụ nữ này với tâm trạng phức tạp.
Không ít khách mời nữ nhìn cô ta với ánh mắt ghen ghét, ngược lại, đám đàn ông lại nhìn cô ta với vẻ khao khát đầy dục vọng.
Thành phố An Thành có câu lưu truyền, ai có thể trở thành con rể của nhà họ Chu, thì sẽ có được quyền lực của gia chủ nhà họ Chu, dùng thân phận con rể để nắm giữ cả nhà họ.
Vậy nên, Chu Mị Nhi có thể nói là mục tiêu của tất cả đám con cháu độc thân nhà giàu ở An Thành.
Nhưng người phụ nữ này cũng có tiêu chuẩn rất cao, trước giờ vẫn một lòng với cậu chủ Hà Hiên của nhà họ Hà, đáng tiếc đối phương không có hứng kết hôn với cô ta.
Là người đẹp duy nhất thường xuyên công khai lộ diện trong số bốn gia tộc lớn, Chu Mị Nhi đi đến đâu cũng là tiêu điểm của đám đông.
Nụ cười trên khuôn mặt hiền hòa của Vi Giác Nghiệp vẫn không đổi, nheo mắt nhẹ giọng nói.
“Khách không mời mà đến sao?”
Giọng nói không lớn không nhỏ, những người có mặt đều có thể nghe thấy.
Chu Mị Nhi cười khẽ.
“Ha, bác Vi, bốn gia tộc lớn chúng ta nổi danh ngang nhau suốt bao nhiêu năm nay, sao bác đón sinh nhật mà không mời cháu chứ?”
“Bác quên viết giấy mời thôi mà, nếu đã đến rồi thì ngồi đi”.
Vi Giác Nghiệp không hề nể mặt chút nào, chỉ tùy tiện chào hỏi, dù sao ở An Thành, ngoài nhà họ Lâm coi như đối thủ, thì nhà họ Vi chẳng ngán gì các gia tộc còn lại.
Chu Mị Nhi cũng không quan tâm, chậm rãi bước tới trước bục, cao giọng nói.
“Năm mươi triệu tệ! Nếu như không ai ra giá cao hơn thì người chủ trì có thể đập búa được rồi đấy”.
Người chủ trì ở trên bục hình như giờ mới có phản ứng, vội vàng gật đầu.
“Năm mươi triệu lần thứ nhất!”
Không ai lên tiếng, Chu Mị Nhi không mời mà đến, còn ra vẻ trong buổi đấu giá, rõ ràng là muốn nhà họ Vi phải khó chịu.
Lại thêm bốn gia tộc lớn có uy đã lâu, dám cướp ngọc trai của Chu Mị Nhi, sợ rằng sau này cũng hết đường sống ở An Thành.
“Năm mươi triệu lần thứ hai!”
Bên dưới vẫn im lìm, tài sản, thế lực và khí thế của Chu Mị Nhi đủ để đè bẹp tất cả khách mời có mặt, không ai dám ra mặt đối đầu với cô ta cả.
Nói một cách chính xác thì không ai dám can dự vào cuộc tranh đấu của bốn gia tộc lớn…
Thấy người chủ trì sắp hét lần thứ ba rồi đập búa.
Trần Thái Nhật thản nhiên nói một câu.
“Một trăm triệu tệ”.
Tất cả kinh ngạc!
Lần này đúng là khiến tất cả mọi người phải bất ngờ, ai cũng bị cái giá trên trời này làm cho há hốc miệng.
Chỉ có Vi Giác Nghiệp là để lộ ánh mắt tán thưởng, thầm gật đầu.
Hai viên long châu cực phẩm, cho dù đáng giá thì cũng không đến một trăm triệu tệ.
Tổng cộng có hai người ra giá, mở miệng là thêm cả năm mươi triệu tệ.
Đã bảo mỗi lần thêm một triệu cơ mà?
Các gia tộc giàu có ở An Thành bây giờ đều điên cuồng như vậy sao?
Không khí trong hội trường sôi trào, bỗng chốc trở nên huyên náo.
“Cậu ta hét luôn một trăm triệu kìa!”
“Thế này khác gì đối đầu với nhà họ Chu!”
“Trần Thái Nhật có thực lực mạnh đến thế sao? Thảo nào dám nói sẽ đứng đầu An Thành!”
“Lần này Chu Mị Nhi ê mặt rồi”.
Cùng với tiếng bàn tán ở bên dưới, sắc mặt Chu Mị Nhi cũng trở nên lạnh lùng.
“Họ Trần kia, lại là anh”.
Trần Thái Nhật chẳng thèm quan tâm.
Ánh mắt Chu Mị Nhi gần như có thể phun ra lửa, nhưng hình như nghĩ đến điều gì đó, cô ta lại ra vẻ người đứng trên cao, giọng điệu mỉa mai sâu cay.
“Tôi cảnh cáo anh, đôi hoa tai này không phải tôi muốn lấy, mà là nhà họ Lâm, anh chắc là anh muốn hớt tay trên chứ?”
Nhà họ Lâm!
Gia tộc giàu có đứng đầu thành phố An Thành!
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhỏ giọng kêu lên.
Đến lão hồ ly Vi Giác Nghiệp cũng bất giác nhíu mày.
Xem ra nhà họ Lâm đã ý thức được sự uy hiếp của thứ đồ này.
Nhưng nhà họ Vi lấy ra bán đấu giá, họ không thể công khai cướp đoạt, nên mới bảo Chu Mị Nhi đến đấu giá?
Nhà họ Chu và nhà họ Lâm hợp tác với nhau rồi sao?
Tình hình ở An Thành ngày càng phức tạp hơn rồi.
Trần Thái Nhật còn chẳng thèm chớp mắt một cái.
“Người chủ trì mau quyết đi”.
Người chủ trì trên bục lập tức tỉnh táo lại.
“Một trăm triệu lần thứ nhất!”
Chu Mị Nhi tức phát điên.
“Họ Trần kia, anh muốn đối đầu với hai gia tộc chúng tôi chứ gì? Nhà họ Lâm thậm chí có thể khiến anh và người nhà họ Thẩm biến mất trong vòng một ngày đấy!”
“Một trăm triệu lần thứ hai!”
“Trần Thái Nhật! Mẹ kiếp, bà đây quyết đến cùng luôn! Hai trăm triệu!”
Buổi đấu giá đã mất khống chế.