Đột nhiên, vô số tia laser đỏ rất mảnh vụt sáng khắp hành lang, góc rẽ, giữa không trung, bên trong và cả trên mặt đất phòng triển lãm quan trọng trong viện bảo tàng.
Khoảng cách giữa các tia laser chỉ chừng nửa mét, kẽ hở rất nhỏ.
Cùng lúc này, chiếc máy tính bảng cỡ 10 inch trong tay Genko xuất hiện bản vẽ 3D của cả viện bảo tàng.
Trong bản vẽ, các điểm sáng nhỏ màu xanh lam dày đặc đang nhấp nháy một cách ổn định.
Trong đại sảnh văn vật trên tầng bốn, hai chấm sáng xanh đại diện cho Trần Thái Nhật và Genko vô cùng chói mắt.
Loại máy định vị laser này có thể phát giác ra bất cứ cử động gì bên trong viện bảo tàng.
Khi có người chạm vào bất kỳ một tia laser nào thì tín hiệu cảnh báo sẽ lập tức truyền đến máy tính bảng của Genko.
Trần Thái Nhật cảm nhận được vị trí tương đối của đối phương chỉ trong nháy mắt.
“Chủ nhân! Có động tĩnh rồi!”
Đột nhiên, trên màn hình máy tính bảng, một điểm sáng xanh đại diện cho phòng triển lãm bất chợt trở thành màu đỏ.
Ngay sau đó là lối ra phòng triển lãm.
Hành lang.
Góc rẽ.
Một đường quỹ đạo di động do các điểm sáng màu đỏ tạo nên liền hiện ra trước mắt hai người họ.
Khoé miệng Trần Thái Nhật nở nụ cười nhạt.
“Không ngờ bọn chúng lại mất kiên nhẫn như thế, bây giờ vẫn còn chưa đến nửa đêm cơ mà”.
Nói xong, anh phất đuôi áo khoác gió ra rồi gọi Genko đi theo.
Hai người chậm rãi bước đi, nhìn quỹ đạo trên máy tính bảng, hướng tới con đường mà mục tiêu nhất định sẽ đi qua.
Chẳng bao lâu sau.
Sau khi Trần Thái Nhật rẽ vào một góc thì vành tai bắt đầu không ngừng giật giật.
Tiếng nhịp tim vừa biến mất trong nháy mắt đã bắt đầu xuất hiện dồn dập, hơn nữa còn càng lúc càng rõ hơn.
Anh liếc mắt nhìn máy tính bảng trong tay Genko.
Căn cứ theo vị trí của bản thân và vị trí của chấm đỏ cuối cùng để phán đoán khoảng cách.
Vẫn còn sáu mươi mét.
Tiếp tục tiến về phía trước, chấm đỏ vẫn di chuyển theo quy luật như cũ, hai bên sẽ gặp nhau ở một lối đi nào đó.
Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Chỉ còn lại ba mươi mét.
Tiếng tim đập ổn định bên tai Trần Thái Nhật càng lúc càng lớn, đã hình thành nhịp tim bình thường.
Giống như điện thoại đột nhiên bắt được sóng, tín hiệu bắt đầu thông suốt hơn.
Màn hình máy tính bảng của Genko hiển thị chấm đỏ đột nhiên ngừng chuyển động.
Có vẻ như đối phương đã phát giác ra.
Sau thời gian ngắn dừng lại.
Đột nhiên!
Chấm đỏ bắt đầu tăng tốc, vội vã rẽ sang một hướng khác, quỹ đạo xuất hiện thay đổi rõ rệt.
Genko hơi cuống lên.
“Chủ nhân! Người này hình như đã phát hiện ra chúng ta rồi, có cần đuổi theo không?”
Trần Thái Nhật vẫn điềm tĩnh, chậm rãi bước về phía trước.
“Đừng nôn nóng, có phương hướng để đi theo là được rồi, cô đừng quên, đến tận bây giờ vẫn còn ba người chưa