Trần Thái Nhật không nói nên lời.
"Cái xác chết đó đến tro còn chả còn, chị định đào gì nữa...!Mà này! Đây có phải trọng điểm đâu! Bây giờ tình hình Hoa Hạ rất phức tạp.
Nếu hai vùng đất đều bị nổ thì không đủ nhân lực đâu, chỉ hiểu chứ?"
Nói đến chuyện chính thì đầu óc Trần Thái Nhật vẫn rất tỉnh táo.
Theo logic mà nói, lực lượng võ công cao cấp trên cấp Minh ở Hoa Hạ đã tăng hơn gấp đôi so với các quốc gia khác, không phải lo về việc thiếu hụt nhân lực.
Nhưng trọng tâm vấn đề nằm ở vùng nổ Bộc Hải, sau nhiều năm xây dựng, vùng đất đó có các máy dẫn lưu năng lượng loại lớn nên nếu thực sự bị nổ, độ chấn động sẽ rất nhỏ.
Nhưng Nam Vệ lại không có!
Nếu hai ngày nữa tỉnh Nam Vệ thực sự bị nổ thì việc xây dựng máy dẫn lưu năng lượng tạm thời là quá muộn, chỉ có thể dùng võ công trên cấp Minh để chống lại!
Tứ thần trong quá trình dẫn lưu vụ nổ mặt đất hàng năm đều chuẩn bị hai chiến lược tấn công, và hai chiến lược phòng thủ, để đảm bảo không có gì sai sót.
Nếu lại xảy ra sự cố ở Nam Vệ, nói không chừng còn phải tập hợp ba vị cao thủ cấp Thần để trấn thủ.
Về phía Bộc Hải, thực sự thiếu hụt nhân lực.
Lương Nhất Diệu nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, suy nghĩ một hồi.
"Bây giờ còn quá sớm để nói những thứ này, nhưng vụ nổ ở Bộc Hải đã trở thành một chu kỳ và nó lại sắp xảy ra.
Tôi không thể không qua đó, trước mắt là như vậy.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, tôi sẽ trấn thủ ở vịnh Lam Thuỷ tỉnh Nam Vệ".
Trần Thái Nhật cau mày.
"Trấn thủ ở phía Nam cho đến ngày Bộc Hải xảy ra chuyện đúng không? Từ Nam Vệ đi đến Yến Kinh nhanh nhất là mất bao lâu?"
"Phóng toàn lực cũng không nhanh hơn máy bay là bao.
Hai mươi phút".
"Lần trước không phải chị nói có thể chạy tới đó trong mười phút sao?"
"Cút! Anh cho rằng ai cũng biến thái giống anh sao? Tôi nói bừa thôi".
Trần Thái Nhật tính toán trước, nếu Bộc Hải bên này xảy ra chuyện, không cần hỗ trợ thì không sao, nhưng nếu cần hỗ trợ thì Nam Tôn đến trong vòng hai mươi phút nữa là đủ.
"Chốt vậy nhé, tôi sẽ bảo hội gửi cho chị bản đồ địa hình.
Thời gian này đừng đi đánh nhau với người khác nữa, chơi đùa với đám gà mờ đó rất thú vị sao?"
"Quản vừa thôi, biết rồi".
Tút.
Nam Tôn thẳng tay cúp điện thoại.
Trần Thái Nhật lắc đầu bất lực.
Tuy nhiên, cuộc gọi này lại như một lời nhắc nhở, trong lòng anh thấy nhẹ nhõm hẳn.
Có Nam Tôn ở đây, Nam Vệ bên đó sẽ ổn thôi.
Mặt đất bùng nổ khác hẳn với việc trời đổ mưa, sẽ có những dấu hiệu đặc biệt trước mỗi lần xảy ra, với khả năng cảm nhận của Nam Tôn, chắc chắn cô ấy sẽ phát hiện ra trước.
Vậy thì phải xem bên nào xảy ra trước.
Trần Thái Nhật ngày càng cảm thấy công việc ở Yến Kinh phải kết thúc càng sớm càng tốt.
Quan trọng nhất là cái chết của Rồng đất có để lại các hạt dung nham và chip bạc, Trần Thái Nhật mạnh dạn đoán rằng, Hồ Cửu Phong với tư cách là nhân vật cấp cao ẩn nấp trong Hội Đông Vinh, sau khi chết có khi cũng sẽ để lại một hạt!
Nếu lấy được thì các thông tin cảnh báo sẽ phong phú hơn.
Hội nghị liên minh hoàng kim diễn ra cũng chính là lúc nhà họ Phùng phải giao người.
Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.
Mười năm ân oán cuối cùng cũng kết thúc.
...!
Thành phố Yến Kinh bỗng trở nên sôi động hơn trước.
Người bình thường cũng phát hiện ra rằng, xưa nay những ông chủ lớn đứng sau, xếp hạng cao trong lĩnh vực kinh doanh, bắt đầu dần lộ diện.
Một số công khai tuyển dụng nhân tài, một số bắt đầu quảng bá hình ảnh bản thân, một số tuyên bố hợp tác chiến lược với một công ty nào đó, và một số tuyên bố sẽ cạnh tranh công khai với một công ty nào đó.
Tất cả họ có một điểm chung.
Tất cả đều là các nhân vật lãnh đạo của giới gia tộc hoàng kim.
Sắp đến Hội nghị liên minh hoàng kim, mâu thuẫn giữa các gia tộc hoàng kim này ngày một rõ rệt.
Các gia tộc hoa mẫu đơn bậc nhất còn đỡ, bốn gia tộc vững vàng như Thái Sơn, không ai dám thách thức hay vạch lá tìm sâu.
Ồ, ngoại trừ Trần Thái Nhật.
Từ các gia tộc hoa lan hạng hai trở đi, là các gia tộc hoa sen hạng ba, và gia tộc hoa mai hạng bốn.
Cuộc cạnh tranh trước đó bắt đầu trở nên công khai, mùi thuốc súng càng lúc càng