Bùm!
Tất cả mọi người như bùng nổ!
Không chỉ mấy ông trùm đã xem cuốn sổ, hiện giờ ngay cả đám đàn em, vệ sĩ, nhân viên phục vụ, nhân viên đang đứng gác của nhà họ Dương đều bị câu nói của Dương Vệ Đông làm cho chấn động
Nụ cười trên mặt Dương Hưng cứng đờ, không kịp ngậm miệng.
Không nói đến những người khác, ngay cả người bên An Thành, Phùng Linh Nguyệt cũng kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt.
Đặt tên cho hành tinh nhỏ?
Tất cả những người ở đây, đừng nói là bản thân không thể trải nghiệm việc này, e là khắp Hoa Hạ, vài thập kỷ qua mới có vài nhân vật kiệt xuất mới có được vinh dự này.
Chuyện này căn bản có tiền cũng không làm nổi, có lẽ là vấn đề tiếng tăm có đủ lớn hay không.
Là nhất định phải có cống hiến đặc biệt, đáng để nhân loại khắc ghi, hoặc là được ghi lại trong lịch sử, chỉ người có kinh nghiệm đặc biệt mới có đãi ngộ này.
Toàn thế giới, thậm chí chỉ nói toàn Hoa Hạ, danh sách top mười tỷ phủ mỗi năm đổi một lần.
Nhưng không ai trong đám tỷ phú dám nói thẳng muốn dùng tên mình đặt cho một hành tinh nhỏ.
Bởi vì đó là một loại vinh quang tối cao, một vinh hiển được lịch sử và tương lai thừa nhận.
Dương Hưng thấy ông cụ nhà mình nói vậy, liền thấy sợ hãi trước Trần Thái Nhật, hai tay run rẩy cầm cuốn sổ.
Cuốn sổ này không chỉ đơn giản là một tờ chứng nhận đặt tên, mà còn là ghi chú kỷ niệm cho từng hành tinh nhỏ được đặt tên.
Bên trên đánh dấu kỷ lục hiện có về việc đặt tên cho hành tinh nhỏ quan trọng.
“Hễ là hành tinh nhỏ đánh số là bội số của 1000, căn cứ vào quy tắc của hiệp hội Thiên văn thế giới, được trao tên gọi dựa vào tên người có những đóng góp không thể thay thế của quốc gia cụ thể”.
Dương Hồng bắt đầu đọc tiếp.
Số 3000, DaVinci, danh họa có một không hai trên thế giới.
Số 8000, Newton, một trong số những nhà khoa học vĩ đại nhất thế giới!
Số 13000…, Trần Thái Nhật.
Ba con dấu được đóng trực tiếp lên cuốn sổ để bảo đảm thẩm quyền.
Con dấu của hiệp hội Thiên văn thế giới.
Con dấu của tổ chức UNESCO của Liên hợp quốc.
Con dấu chính thức cao cấp nhất của Cửu Châu Hoa Hạ.
Hàng thật giá thật, uy tín tuyệt đối!
Vẻ mặt Dương Hưng vốn đang chế nhạo, muốn dùng Trần Thái Nhật để thể hiện uy quyền của nhà họ Dương ở Trung Châu.
Hiện giờ lại bị người ta vả bôm bốp vào mặt.
Những người ngồi ở đây, quả thật đều là nhân vật có quyền thế, là những người vô cùng giàu có, thậm chí có vài người có nguồn vốn và tài phú không thua kém gì mấy người có tên trong danh sách tỷ phú của cả Hoa Hạ.
Du thuyền đúng là tài sản để bước vào ngưỡng cửa của những gia đình giàu có.
Thế nhưng, hiện giờ mang nó ra so sánh với cuốn sổ đỏ của Trần Thái Nhật.
Đó chẳng khác nào một bạn nhỏ lớp mầm, cầm bông hoa màu hồng nhỏ mới được phát cười ngu ngốc với huy chương vàng của nhà vô địch Olympic!
Căn bản là không cùng tầng lớp, không cùng một đẳng cấp.
Trần Thái Nhật được lịch sử ghi nhận, tên tuổi được ghi danh trên vũ trụ.
Mà gia chủ năm gia tộc lớn ngồi đây, tên tuổi nhiều nhất là được người ta khắc lên bia đá!
So với đẳng cấp của Trần Thái Nhật, cái mà Dương Hưng ban nãy ba hoa khoác lác là ngưỡng cửa nhà giàu, là quyền lực chẳng qua chỉ là thứ dung tục!
Gương mặt Dương Hưng xám xịt, vừa mờ mịt lại chết lặng.
“Không thể nào… sao lại như vậy? Sao tên cậu lại có thể dùng để đặt tên cho một hành tinh nhỏ được chứ!”
Bốp!
Một tiếng tát bạt tai lên!
Dương Vệ Đông - gia chủ nhà họ Dương thẳng tay tát vào mặt con trai mình một cái.
Dương Hưng che một nửa mặt bên trái với vẻ không thể tin nổi.
“Bố, sao lại đánh con?”
Bốp!
Má phải lại ăn thêm một cái tát!
Dương Hưng hai tay ôm mặt, lộ vẻ đau đớn.
Dương Vệ Đông đã ngoài bảy mươi, vẻ mặt phẫn nộ, ánh mắt dường như có thể phun ra lửa.
“Cái tát đầu tiên là đánh đứa súc vật mày, đứng ra khoe khoang, làm xấu hổ nhà họ Dương! Cái thứ hai là đánh mày vì có mắt không tròng, phá hoại mối liên kết giữa các gia tộc ở Trung Châu!”
“Đồ khốn đáng chết, còn không mau xin lỗi cậu Trần!”
Dương Vệ Đông rõ ràng đã thực sự nổi giận.
Nếu Trần Thái Nhật quả thật là tôm cá nhỏ tầm thường, vậy thì Dương Hưng có chèn ép, giẫm đạp anh thì nhà họ Dương căn bản không cần để tâm.
Nhưng tình huống hiện giờ hoàn toàn khác biệt.
Trần Thái Nhật chắc chắn không phải người tầm thường!
Chỉ dựa vào thân phận “thượng sao” của anh, Dương Vệ Đông có