"Ý ông là thực lực của cậu ta có thể đã đạt tới bán bộ Thần Cảnh?"
Tần Như Phong lạnh giọng hỏi.
Cho dù Vũ Liệt không muốn thừa nhận cũng không được, khẽ gật đầu: "Tôi không giấu gì ông, tôi cảm giác khí thế trên người cậu ta còn mạnh hơn ông!"
Thực lực của Vũ Liệt là Vương Cảnh hậu kỳ, còn thực lực của Tần Như Phong lại là Vương Cảnh đỉnh phong.
Lúc này, Vũ Liệt nói thực lực của Dương Thanh có lẽ còn cao hơn Tần Như Phong, có thể tưởng tượng được lão ta khiếp sợ thế nào.
"Không thể nào! Tuyệt đối không có khả năng này!"
Tần Như Phong tức giận nói: "Cho dù cậu ta bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không thể trở thành cao thủ bán bộ Thần Cảnh trước ba mươi tuổi được”.
Liên minh Vương tộc không để lộ ra tin tức Dương Thanh là cao thủ Thần Cảnh nên trước mắt ngoài mấy người đứng đầu trong năm Vương tộc lớn ra, không ai biết về thực lực của anh.
Vũ Liệt thấy Tần Như Phong phản ứng như vậy là biết, có lẽ lần này nhà họ Tần xảy ra chuyện lớn rồi.
"Ông chủ, tôi kiến nghị tạm thời buông tha cho Tần Đại Dũng.
Bất kể thế nào, Dương Thanh con rể của ông ta cũng là người đang nổi tiếng nhất ở Yến Đô”.
"Bây giờ tôi nghe đồn Dương Thanh là người có hy vọng trở thành Vương của Yến Đô nhất.
Nếu một ngày kia, cậu ta thật sự trở thành Vương của Yến Đô, có lẽ sẽ kế thừa Đế Thôn đấy”.
"Nếu cậu ta kế thừa Đế Thôn, chỉ sợ ngay cả Vương tộc cũng không dám làm gì cậu ta”.
Vũ Liệt thành thật nói: "Cho nên tôi kiến nghị, một là buông tha Tần Đại Dũng, hai là chủ động đến nhà xin lỗi, nghĩ cách cải thiện mối quan hệ giữa nhà họ Tần và Dương Thanh”.
"Nếu Dương Thanh thật sự có thể kế thừa Đế Thôn, nhà họ Tần chúng ta cũng có thể mượn mối quan hệ với Tần Đại Dũng để nâng nhà họ Tần lên một tầm cao mới”.
Tần Như Phong phẫn nộ quát: "Câm miệng!"
Lão ta tức giận: "Nếu tôi nhớ không nhầm, nhà họ Tần chúng ta đã có ba người chết trong tay cậu ta?"
"Thậm chí ngay cả đứa con trai xuất sắc nhất của tôi là Tần Xương cũng chết trong tay cậu ta”.
"Bây giờ ông nói với tôi là để nhà họ Tần chúng ta xin lỗi cậu ta à? Sao có thể như vậy được?"
Hai mắt Tần Như Phong đỏ ngầu, đầy vẻ dữ tợn.
Trong lòng lão ta đã xử tử hình Dương Thanh.
Bảo lão ta đi xin lỗi một người đã bị lão ta kéo vào sổ đen chắc chắn phải chết à?
Vũ Liệt thấy Tần Như Phong như vậy thì thầm thở dài.
Lão ta biết mình có khuyên nữa cũng chẳng có ích gì.
"Bây giờ tôi ra lệnh cho ông lập tức triệu tập cao thủ Vương Cảnh của gia tộc, chuẩn bị tới Yến Đô.
Tôi muốn Dương Thanh phải chết!"
Tần Như Phong nói với vẻ vô cùng dữ tợn: "Bất kể phải trả giá đắt thế nào, tôi cũng muốn cậu ta phải chết!"
"Vâng!"
Vũ Liệt gật đầu.
Lão ta hiểu rõ mình không phải là đối thủ của Dương Thanh, cho dù triệu tập tất cả cao thủ Vương Cảnh nhà họ Tần cũng không thể là đối thủ của anh được.
Nhưng đây là mệnh lệnh của Tần Như Phong, lão ta chỉ có thể nghe theo.
"Ầm!"
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên vang lên một tiếng động lớn.
Sắc mặt Tần Như Phong lập tức thay đổi, phẫn nộ quát: "Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"
Mặt Vũ Liệt cũng thoáng biến sắc.
Chẳng hiểu sao, lão ta chợt có dự cảm rất xấu.
Nhà họ Tần là gia tộc hàng đầu của Vương thành Tào.
Bây giờ Tần Như Phong đột phá đến Vương Cảnh đỉnh phong mà Tào Vương chỉ mới đạt tới Vương