Cứ tưởng Phùng Tiểu Uyển đã giải quyết được vấn đề của liều thuốc hoàn mỹ, nào ngờ chỉ là tạm thời phong ấn.
“Tiểu Uyển vất vả rồi!”
Dương Thanh áy náy nói.
Lúc trước thần y Phùng dùng mọi thủ đoạn khiến anh chịu ơn của lão ta và cháu gái, để anh bảo vệ Phùng Tiểu Uyển.
Không ngờ từ ngày Phùng Tiểu Uyển theo anh tới Yến Đô, cô ta vẫn luôn giúp đỡ anh, còn anh lại không giúp được gì.
Hiện giờ, Phùng Tiểu Uyển còn tốn bao công sức khống chế liều thuốc hoàn mỹ trong người anh.
Phùng Tiểu Uyển khẽ lắc đầu: “Anh Thanh yên tâm, em không sao”.
“Nhưng trong cuộc chiến tranh ngôi Vương của Yến Đô hôm nay, nếu không vì bất đắc dĩ anh đừng ra tay, dù có ra tay cũng đừng tức giận”.
Phùng Tiểu Uyển trầm giọng nhắc nhở: “Mặc dù em đã phong ấn liều thuốc hoàn mỹ trong người anh nhưng cũng chỉ là tạm thời.
Nếu không vì sợ hôm nay anh sẽ cuồng bạo lúc ra tay, em sẽ không bao giờ dùng đến cách này”.
“Bởi vì một khi phong ấn huyệt vị, ít nhất sẽ phải phong ấn trong ba ngày liên tiếp, phong ấn mới dần hình thành”.
“Nhưng trong ba ngày này, nếu phong ấn bị yếu tố bên ngoài ảnh hưởng phá hủy sẽ không chỉ không khống chế được trạng thái cuồng bạo của anh, mà còn khiến nó trở nên nghiêm trọng gấp bội”.
“Bây giờ trừ phi anh có thể dựa vào ý chí của chính mình khống chế trạng thái cuồng bạo, nếu không sẽ hoàn toàn biến thành quái vật mất kiểm soát”.
Phùng Tiểu Uyển nói vẻ khẩn cầu, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Sắc mặt Dương Thanh cũng trầm trọng hơn nhiều, gật đầu nghiêm túc nói: “Em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng không tức giận”.
“Được!”
Phùng Tiểu Uyển gật đầu, lại chờ mong nhìn về phòng bệnh trong cùng.
“Đã bốn mươi tám tiếng rồi, vẫn còn một tiếng nữa.
Chỉ cần anh Siêu có thể đột phá, có lẽ anh sẽ không phải ra tay”.
Phùng Tiểu Uyển nói.
Cùng lúc đó, trong phòng bệnh cá nhân sâu nhất của phòng khám Ái Dân, Mã Siêu đang ngâm trong một thùng tắm bằng gỗ cỡ lớn.
Nước thuốc đục ngầu trong thùng tắm đã trong hơn rất nhiều, nhưng vẫn còn một phần nước thuốc chưa được Mã Siêu hấp thụ.
Đây chính là thuốc Cố Cơ Phùng Tiểu Uyển điều chế.
Người dùng sẽ rất đau đớn, nhưng nếu có thể kiên trì trong vòng bốn mươi chín tiếng sẽ có thể khôi phục vết thương, đồng thời còn gia tăng cảnh giới võ thuật.
Trước kia Vương Chiến cũng dùng cách này mới đột phá từ Thần Cảnh sơ kỳ lên Thần Cảnh trung kỳ.
Lúc này, cả người Mã Siêu đều ngâm trong nước thuốc, chỉ lộ ra cái đầu, vẻ mặt đau đớn nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.
Mặc dù nước thuốc chẳng còn bao nhiêu nhưng nỗi đau vẫn không hề giảm bớt, ngược lại còn ngày càng đau nhức hơn.
Hiện giờ Mã Siêu đang ở Vương Cảnh hậu kỳ, nhưng sau khi phá giải phong ấn vẫn có thể đấu với cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
Một khi anh ta có thể đột phá Vương Cảnh đỉnh phong, có lẽ cũng có thể đánh ngang