Chiến Thần Ở Rể

1615: Hiện Tượng Lạ


trước sau


Bách Lý Yến giơ tay đánh lại đòn tần công của Mã Siêu khiến cơ thể Mã Siêu bay thẳng ra ngoài.

Tuy Mã Siêu mạnh mẽ đột phá cảnh giới, hơn nữa còn là đột phá lên Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng Bách Lý Yến lại là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, hai người bọn họ chênh lệch một trời một vực, hoàn toàn không cách nào vượt qua.

Nhưng lần này, Bách Lý Yến không vội ra tay với Mã Siêu, mà vẻ mặt lão ta ngập tràn kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm Mã Siêu.

"Sao có thể có chuyện đó?"
Vẻ mặt lão ta khó tin nói.

Đột nhiên, lão ta nghĩ ra điều gì đó, sửng sốt nói: "Chính là Bách Lý Thu Nguyệt đã truyền máu tổ lên người cậu!"
Phùng Hoàng nghe vậy cũng sững sờ: "Là Máu tổ của gia tộc Bách Lý!"
Máu tổ của gia tộc Bách Lý là huyết mạch gần gũi nhất với tổ tiên của gia tộc Bách Lý.

Trong toàn bộ gia tộc Bách Lý, gần trăm năm nay, chỉ có Bách Lý Thu Nguyệt là có máu tổ.

Chính vì vậy, Bách Lý Thu Nguyệt được khen là thiên tài võ thuật đứng đầu gia tộc Bách Lý.


Gia tộc Bách Lý cũng rất coi trọng Bách Lý Thu Nguyệt, thậm chí còn bồi dưỡng Bách Lý Thu Nguyệt như chủ gia tộc Bách Lý trong tương lai
Nhưng không ai ngờ một lần Bách Lý Thu Nguyệt xuất thế lại yêu đương với một người đàn ông bên ngoài, hơn nữa còn sinh ra được một đứa con trai.

Bây giờ Bách Lý Yến lại phát hiện trên người Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, có thể tưởng tượng được lão ta kinh ngạc đến cỡ nào.

Lúc này Mã Siêu giống như một người máy không hề biết đau, hết lần này đến lần khác xông về phía Bách Lý Yến, nhưng mỗi lần anh ta tấn công đều không thể gây ra thương tích nào cho Bách Lý Yến.

"Bên trong cơ thể cậu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, cậu vẫn không thể chết được, cậu phải đi đến gia tộc Bách Lý với tôi!"
Sau khi Bách Lý Yến đẩy lui Mã Siêu một lần nữa, lão ta nghiêm nghị nói.

Phùng Hoàng hơi nhấc chân, lập tức che trước người Mã Siêu, nhìn chằm chằm Bách Lý Yến nói: "Bách Lý Yến, ông đừng quá đáng! Ông tự ý xông vào Hoàng tộc họ Phùng, đã vậy còn đòi dẫn cháu nội của tôi đi.

Ông thật sự nghĩ Hoàng tộc họ Phùng tôi dễ bắt nặt lắm sao?"
Sắc mặt Bách Lý Yến cực kỳ âm u, lạnh giọng nói: "Phùng Hoàng, tôi khuyên ông đừng quản quá nhiều.

Chắc ông cũng biết máu tổ của gia tộc Bách Lý quan trọng cỡ nào đối với gia tộc chúng tôi.

Cậu ta nhất định phải theo chúng tôi về gia tộc Bách Lý".

Phùng Hoàng cười lạnh: "Nó là cháu trai của tôi, nếu thật sự để ông dẫn nó đi như vậy thì Hoàng tộc họ Phùng còn mặt mũi gì nữa?"
Sau đó, lão ta lấy ra một bình sứ trắng, búng ngón tay, bình sứ trắng bay về phía Dương Thanh.

Sau khi Dương Thanh bắt được, liền nghe được Phùng Hoàng nói: "Bên trong có một viên đan dược trị thương, sau khi uống vào có thể ổn định thương thế của cậu".

Dương Thanh không chút do dự, mở luôn bình sứ trắng ra, nuốt viên đan dược trị thương vào miệng.

Không hổ là đồ của Phùng Hoàng lấy ra, quả nhiên không tầm thường.

Dương Thanh vừa nuốt xong viên đan dược thì có thể cảm nhận được hiệu quả mạnh mẽ của đan được đang giúp anh khôi phục vết thương.


Phùng Hoàng đã ra mặt, Dương Thanh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh trực tiếp ngồi khoanh chân, vận hành Phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Trong nháy

mắt Dương Thanh đã tiến vào trạng thái tu luyện.

Phép hô hấp tầng thứ sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh vốn dĩ đã có tác dụng trị thương, bây giờ Dương Thanh lại uống thêm đan dược trị thương của Phùng Hoàng nữa vì thế thương thế của anh lập tức ổn định.

Phùng Hoàng nhìn Dương Thanh thật sâu, sau đó nhìn Bách Lý Yến nói: "Ông nên hiểu rõ, có tôi ở đây, ông không thể dẫn cháu nội tôi đi được".

Bách Lý Yến lạnh giọng nói: "Nói như vậy là ông định đối nghịch với gia tộc Bách Lý?"
Phùng Hoàng cau mày: "Tôi chưa bao giờ nói muốn đối nghịch với gia tộc Bách Lý.

Nếu ông muốn nói vậy thì tùy ông! Mã Siêu là cháu nội của tôi, cũng là người thừa kế đời thứ mười chín của Hoàng tộc họ Phùng, ai cũng đừng hòng dẫn nó đi khỏi đây!"
Trong lúc nói chuyện một luồng hơi thở võ thuật như ẩn như hiện tản mát ra từ trên người Phùng Hoàng.

Hơi thở võ thuật trên người Bách Lý Yến cũng phóng thích ra va chạm với hơi thở võ thuật của Phùng Hoàng.

Cả hai đều không ra tay, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy hai luồng khí thế võ thuật đáng sợ, ép bọn họ không dám thở mạnh.

Bách Lý Yến nhìn chằm chặp Phùng Hoàng nói: "Nếu hôm nay tôi nhất định phải dẫn cậu ta đi thì sao?"

Lúc đầu, lão ta đến để giết Mã Siêu, nhưng bây giờ, sau khi phát hiện ra Mã Siêu có máu tổ của gia tộc Bách Lý, lão ta liền thay đổi ý định.

Nếu có thể tróc lấy máu tổ của gia tộc Bách Lý từ trong cơ thể Mã Siêu ra, vậy thì gia tộc Bách Lý sẽ có thể bồi dưỡng được một thiên tài võ học mang trong mình dòng máu của gia tộc Bách Lý thật sự.

Tuy đã phát hiện trong người Mã Siêu tồn tại máu tổ của gia tộc Bách Lý nhưng Bách Lý Yến vẫn xem thường Mã Siêu.

Bởi vì trong mắt của người gia tộc Cổ Võ, bọn họ mới là người được chọn, còn người bên ngoài đều là những người hạ đẳng, hoàn toàn không có tư cách mang trong mình dòng máu của gia tộc Bách Lý.

Nhất thời sắc mặt Phùng Hoàng trở nên lạnh lẽo, một luồng khí thế võ thuật mạnh mẽ hơn bùng nổ trên người lão ta, đồng thời lạnh giọng quát: "Thật ra tôi cũng muốn xem thử ai dám làm gì cháu nội tôi?"
Hai người đối đầu nhau, ai cũng không ra tay trước nhưng cả hai đều cảm nhận được luồng áp lực mạnh mẽ không gì sánh được trên người đối phương.

Bách Lý Yến bỗng nhìn Dương Thanh, vẻ mặt khiếp sợ.

Với thân phận là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đương nhiên lão ta biết rõ sấm sét trên trời có nghĩa là gì.

Đây là hiện tượng lạ chỉ xuất hiện khi cao thủ đỉnh cao sắp đột phá cảnh giới võ thuật..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện