“Được, anh tin em!”
Dương Thanh đáp.
Cúp máy, anh cầm thư mời lên lần nữa.
Chất độc bên trong đã bị triệt tiêu ngay lần đầu tiên anh chạm vào, bây giờ bức thư này đã không còn chất độc nào nữa.
“Cuộc chiến xưng Vương ở Yến Đô?”
Khi đọc được nội dung bức thư, Dương Thanh nhíu mày.
Nội dung trong bức thư rất đơn giản, chỉ có một câu mời anh tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, thời gian tổ chức cuộc thi là vào ba ngày sau.
Ngoài câu mời và thời gian ra thì không còn thông tin nào khác.
“Đến bọn Hoàng tộc cũng mất kiên nhẫn rồi à?”
Dương Thanh lạnh lùng cười, hai mắt nổi lên sát ý.
Mặc dù trên bức thư không ghi rõ người mời là ai nhưng anh cũng đoán ra được chuyện này có liên quan đến Hoàng tộc.
Thực lực hiện giờ của Dương Thanh đang ở trình độ nào về cơ bản đã hoàn toàn bại lộ, mặc dù tính đến thời điểm này chỉ từng có tranh chấp với Hoàng tộc họ Long nhưng những Hoàng tộc khác chắc chắn cũng đã nắm bắt cặn kẽ tình hình.
Chỉ là, bọn họ nghĩ rằng mình đã nắm rõ Dương Thanh thật sao?
Đồng thời, không chỉ Dương Thanh mà cao thủ đứng đầu của các nơi trên Chiêu Châu cũng nhận được thư mời.
Cuộc đấu võ Yến Đô chỉ cấm Hoàng tộc và Vương tộc, những người khác vẫn cho phép tham gia.
Trong lúc nhất thời, cao thủ hàng đầu khắp Chiêu Châu tấp nập tụ hội về Yến Đô.
“Anh Thanh!”
Mã Siêu tức tốc đến gặp Dương Thanh, trong tay đang cầm một bức thư mời giống hệt, âm trầm nói: “Anh Thanh, anh cũng nhận được thư mời đúng không?”
Anh gật đầu, lấy thư mời ra, hỏi: “Cậu không sao chứ?”
Mã Siêu lắc đầu, nghi hoặc hỏi: “Em thì có chuyện gì được?”
“Không có gì!”
Dương Thanh lắc đầu.
Xem ra người bỏ độc vào trong thư mời chỉ nhằm vào một mình anh.
“Anh Thanh, anh có biết rốt cuộc là ai dám tổ chức cuộc đấu võ giành ngôi Vương