“Ông muốn chết hả?”
Dương Thanh nổi giận thoät cái xuất hiện trước mắt Hoa Anh Kiệt, tung đấm ra.
“Hừi”
Hoa Anh Kiệt hừ lạnh, cánh tay vung lên, ngưng tụ một lưồng khí tức võ thuật khủng khiếp.
“Bịchl”
Tiếng nổ ầm vang, hai người va chạm vào nhau.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Hoa Anh Kiệt lùi lại bảy tám bước, Dương Thanh cũng phải lùi về sau ba bốn nước.
“Chuyện này…”
Cao thủ xung quanh đều khiếp sợ.
Bọn họ không ngờ Dương Thanh có thể đánh lui Hoa Anh Kiệt bảy tám bước.
Mặc dù trước đó Dương Thanh đã có thực lực đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhưng đó không phải thực lực của bản thân anh.
Hơn nữa, Dương Thanh cũng bị thương nặng khi đấu với Hoàng Tiến.
Vậy mà anh vẫn có thể khiến Hoa Anh Kiệt lùi lại bảy tám bước chỉ với một đòn tấn công, quả thực quá khủng bố.
Sắc mặt Hoa Anh Kiệt vô cùng khó coi, nhìn chăm chăm Dương Thanh.
Chỉ một đòn đã có thể phân thắng bại rồi sao?
“Anh Thanh!”
Tuy Mã Siêu lại bị thương nặng nhưng cũng biết rõ, hiện giờ Dương Thanh đã tốn quá nhiều sức lực, có lẽ đã nỏ mạnh hết đà.
Anh ta nhìn ra được vì Dương Thanh không một đòn giết luôn Hoa Anh Kiệt, sợ bệnh tình của anh lại chuyển biến xấu bèn vội vàng ngăn cản.
“Anh Thanh, hôm nay bỏ đi.
Một ngày nào đó em sẽ tự tay lấy mạng lão già chó chết này!”
Mã Siêu liếm vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt dữ