Với thực lực của bọn họ, bị Đoàn Vô Nhai có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ đánh trúng chỉ có thể bại trận.
Thoáng chốc, Hiệp hội Võ thuật chỉ còn sót lại một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, Hoàng tộc họ Long cũng chỉ còn một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ và một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
“Khốn kiếp, chết đi!”
Cả ba đều bị Đoàn Vô Nhai chọc giận, đồng loạt xông lên tấn công.
Trong mát Đoàn Vô Nhai hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Mấy người ông ta đã loại đều có cảnh giới thấp hơn ông ta, nhưng hiện giờ dù chỉ còn ba người nhưng đều có thực lực rất mạnh.
Lúc này, ông ta cảm thấy thể lực của mình đã sắp cạn kiệt, chẳng chống đỡ được bao lâu nữa.
Có lẽ chỉ có thế trông chờ Dương Thanh ra tay.
Lúc này, ông ta cảm thấy thể lực của mình đã sắp cạn kiệt, chẳng chống đỡ được bao lâu nữa.
Có lẽ chỉ có thể trông chờ Dương Thanh ra tay.
Đúng lúc ấy, Dương Thanh bỗng lên tiếng: “Nếu ông không kiên trì nổi, chắc là chỉ còn đường chết.
Tôi không còn sức đấu tiếp nữa!”
“Cái gì?”
Lời Dương Thanh nói khiến Đoàn Vô Nhai cảm thấy như sét đánh bên tai.
Ông ta cứ nghĩ Dương Thanh bảo mình nghênh chiến là để rèn luyện, không hề nghĩ tới anh thực sự đã kiệt sức.
Nhưng mà ông ta cũng sắp không xong rồi!
“Liều mạng vậy!”
Đoàn Vô Nhai hoàn toàn từ bỏ ý định ỷ lại vào Dương Thanh, nghiến răng lao tới.
Dương Thanh thấy dường như ông ta lại mạnh lên không ít, hài lòng nở nụ cười.
Anh nhìn ra được, tuy thực lực của Đoàn Vô Nhai là Thần Cảnh hậu kỳ nhưng cách Thần Cảnh đỉnh phong rất gần,