Hoa Anh Kiệt là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Ông ta đã giết người của Hoa Anh Kiệt, nếu Hoa Anh Kiệt muốn giết ông ta thì ông ta sẽ chỉ còn đường chết.
Cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của Hiệp hội Võ thuật nhìn Hoa Anh Kiệt dò xét như đang đợi lệnh.
Hoa Anh Kiệt hít sâu một hơi, cắn răng nói: “Giết người của Hoàng tộc họ Đoàn trước!”
“Vâng!”
Cao thủ của Hiệp hội Võ thuật vội vàng đáp.
Hoa Anh Kiệt cũng hiểu một khi bọn họ đấu đá lẫn nhau, Đoàn Vô Nhai chắc chắn sẽ giành được quán quân.
Vậy nên chỉ có thể tạm thời buông bỏ hận thù, giải quyết Đoàn Vô Nhai trước.
Cả Hoa Anh Kiệt và Long Khoa đều không thèm che giấu ý đồ của mình, dõng dạc tuyên bố muốn giết Đoàn Vô Nhai.
Sắc mặt Đoàn Vô Nhai cũng cực kỳ khó coi, trong lòng chưa hết hoảng sợ.
Nếu vừa rồi ông ta không tránh kịp, người chết sẽ là ông ta.
“Giết!”
Cao thủ của Hiệp hội Võ thuật và Hoàng tộc họ Long không cho ông ta cơ hội thở dốc đã lại vọt tới.
Đoàn Vô Nhai đã gần kiệt sức, nhưng ông ta biết nếu không chống đỡ nổi sẽ chỉ còn đường chết.
“Giết!”
Ông ta hét lớn một tiếng, dùng hết sức bình sinh xông lên nghênh chiến.
“Long Khoa, Hoàng tộc họ Long các người quá hèn hạ, dám dùng ám khít”
Thượng Quan Nhu sa sầm mặt chất vấn Long Khoa.
Long Khoa hừ lạnh đáp trả: “Ai quy định trong cuộc đấu võ này không được dùng ám khí?”
“Chỉ có