Kim Cương và tổng chỉ hội trưởng Hồng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Hoa Anh Kiệt lúc này thật đáng sợ.
“Cút nhanh đi! Không là chết đấy!”
Dương Thanh nhìn về phía hai người kia, mất kiên nhãn lớn tiếng nói.
Sở dĩ anh bắt tất cả mọi người cách nơi này thật xa không phải vì quan tâm đến sự sống chết của các cao thủ Hoàng tộc kia, mà vì họ đều quá yếu so với Hoa Anh Kiệt.
Ai uống liều thuốc hoàn mỹ thì tâm trí sẽ luôn trong trạng thái căng thẳng tột độ, tính tình trở nên hết sức nóng nảy, nếu giết người thì càng mất kiểm soát hơn, có lẽ vào một giây phút nào đó sẽ hoàn toàn mất đi lý trí.
Dương Thanh cũng đã dùng liều thuốc hoàn mỹ nên biết rất rõ người uống sẽ có những biến đổi gì.
Lúc này, hơi thở trên người Hoa Anh Kiệt đã vượt qua Thần Cảnh đỉnh phong, hiển nhiên là đã đạt đến Siêu Phàm Cảnh trong truyền thuyết.
Nghe thấy tiếng hét của Dương Thanh, Kim Cương và tổng chỉ hội trưởng Hồng không đi mà lạnh lùng nhìn anh, chất vấn: “Cậu là cái thá gì mà dám ra lệnh cho chúng tôi?”
“Sợ chúng tôi ở lại đây hợp sức với hội trưởng giết cậu sao?”
Dương Thanh nghe hai người nói vậy thì hai mắt đăng đăng sát khí: “Như vậy thì tôi sẽ giết hai ông trước!”
‘Bộp!”
Anh chưa kịp hành động thì thấy Hoa Anh Kiệt đột nhiên giơ tay tóm lấy cổ của tổng chỉ hội trưởng Hồng.
Cơ thể ông ta lập tức lơ lửng trên không trung.
“Hội trưởng!”
Sắc mặt Kim Cương biến đổi, không hiểu tại sao Hoa Anh Kiệt lại ra tay