Không ai nhìn thấy nụ cười này.
“Đoàn Hoàng, xin ngài hãy bớt giận!”
Ngay lúc này, một ông lão quỳ xuống đất, thấp thỏm nói: “Nhị hoàng tử không có ý gì đâu ạ, do biệt viện đó rất quan trọng nên ngài ấy mới muốn giữ lại, xin Đoàn Hoàng tha thứ!”
“Xin Đoàn Hoàng tha thứ!”
Sau đó lại có người quỳ xuống cầu xin tha thứ cho Đoàn Vô Nhai.
Đoàn Vô Nhai là người thừa kế nên trong Hoàng tộc họ Đoàn cũng có nhiều người ở dưới trướng, nếu ông ta chọc giận Đoàn Hoàng thì vị trí đó sẽ bị lung lay mất.
Dù sao thì Đoàn Vô Viêm nhỏ hơn Đoàn Vô Nhai hai tuổi cũng đã bước vào Thần Cảnh hậu kỳ.
Dĩ nhiên là Đoàn Vô Viêm có thiên phú cao hơn.
Rất có khả năng Đoàn Hoàng sẽ thay đổi người thừa kế Hoàng Chủ tương lai.
“Thưa bố, con biết lỗi rồi ạ!”
Đoàn Vô Viêm quỳ xuống đất, sợ sệt giải thích: ‘Do biệt viện ở Đông Bắc luôn để trống nên con không biết nó quan trọng với anh hai đến vậy”.
“Thế thì Vô Viêm không thể đòi biệt viện đó nữa!”
Không ai ngờ được Đoàn Vô Viêm lại nói như thế.
Ánh mắt Đoàn Vô Nhai lạnh đi, ông ta quá hiểu đứa em này rồi.
Rõ ràng là cố ý, Đoàn Vô Nhai và Đoàn Hoàng đang cãi nhau, Đoàn Vô Viêm lại tỏ ra hiên ngang lẫm liệt thì Đoàn Hoàng sẽ chỉ tức giận hơn thôi.
Cùng là hoàng tử, sao Đoàn Vô Nhai không biết Đoàn Hoàng là loại người gì được?
Sao ông ta lại không hiểu Đoàn Vô Viêm luôn _ âm thầm đấu đá với mình là loại người như thế nào cho được?
Quả nhiên, Đoàn Hoàng lại càng phân nộ hơn, lạnh lùng chất vấn Đoàn Vô Nhai: “Chỉ là một người phụ nữ đã